Phật Đạo
Phật Tổ Như Lai
Giáng Bút
Phá Phật Nhơn Phật
Cõi Tâm Tâm Đạo
Mê Phật Nhơn Tu
Đồ Tánh Tánh Thân
Kiến Thiên Bất Phật
Như Thiên Tri Đạo
Lai Định Tri Giả
Phật Tổ Như Lai
Phân giải
Lục tự nam mô Phật Tổ Như Lại
Nam thành toại nguyện thành thiên tử
Mô thử tài năng phật đáo trần
Phật thành phật độ trần gian cõi
Tổ tông thất tổ cũng quy đầu
Như Thiện trần gian đà có phật
Lai đáo thế trần có Như Lại
Phật Tổ Như Lai
Giáng bút
Hồng danh các vị tối thượng và các vị phật – về kim – thân phật Như -Thiện – xuống bút ra giảng kinh – thời kỳ mạt pháp
Thiên Thượng Thiên Đế Tối Thượng Tối Cao
Cõi Thượng Giới Vô Thượng
Mẫu Hoàng Thiên Đế Tối Thượng Tối Cao
Cõi Thượng Giới Vô Thượng
Ngọc Hoàng Thượng Đế
Mẫu Hoàng Thượng Đế
Đại Ngọc Thượng Đế Cai Quản Chín Từng Trời
Cõi Thượng Giới Vô Thượng
Ngọc Đế
Cai Quản Chín Từng Thiên Vương
Phật Tổ Đại Như Tôn Tối Thưong Tối Cao
Cõi Thượng Giới Vô Thượng
Phật Mẫu Đại Bạch Kim Vương Phật
Cõi Thượng Giới Vô Thượng
Phật Tổ Như Lai
Phật Mẫu Đại Bạch Mai Vương Phật
Đức Phật A Di Đà
Thích Ca Mâu Ni
Diêu Trì Kim Mẫu Phật
Phật Già Lam
Di Lặc Tôn Phật
Phật Thầy Tây An
Quan Thế Âm Bồ Tát
Đây là những vị xuống bút ra giảng và
đưa vào trong kinh sách – môn phái
phật truyền giáo – chủ- Phật Đạo Vô Vi
Lời Thức Tỉnh
Đây là môn _phái _phật _đạo vô vi _ đã hơn hai ngàn năm nay kể từ ngày Phật Thích Ca Mâu Ni đã nhập niết bàn và cho đến thời kỳ hạ ngươn mạt pháp này, việc biến đổi thiên cơ xoay chuyển vần theo cuộc thế nên ta đành tiết lộ ra.
Ta đây phật tại thế gian
Pháp danh Như Thiện lưu danh ngàn đời
Ta dâng sắc lịnh Ngọc Hoàng
Chuyển kiếp xuống trần hóa độ chúng sanh
Bởi vì ta thấy thế trần
Lâm vào biển lửa tiêu tan xác hồn
Mặt cho sanh chúng không tin
Ta đây cứ vẫn độ dân tận cùng
Ta đây được lịnh Ngọc Hoàng – Thượng Đế ban lịnh chiếu chỉ cho ta hoằng khai đạo pháp Phật Truyền Phật Đạo Vô Vi – do sư phụ ta Phật Tổ Như Lai khai lập ra đặng cứu độ cho tất cả các sanh linh nhiều thập niên đã qua và cũng rất nhiều vị phật đã đắc quả chánh đẳng chánh giác, phật đã lưu truyền lại chúng sanh lời kinh tiếng kệ lời pháp cao siêu, nhưng phật chưa được lịnh soi căn cho biết căn – định căn – mở căn chuyển căn – cấp thêm căn – những việc đó chỉ có phật mới được quyền làm.
Ta đây được lịnh soi căn
Soi căn cho biết phần căn thế nào
Biết căn ta phải mở căn
Nam mô Như Thiện công đức tự tại thế gian phật
Mở căn thông suốt linh căn về phần
Linh căn ẩn dạng trong mình
Sửa thân sửa xác chờ ngày ra tay
Soi theo căn số nghiệp trần
Hậu lại tiền kiếp căn duyên của mình
Định căn chuyển số là phần của ta
Hạnh căn cao cả hơn người
Chuyển căn cấp lịnh ra tay độ đời
Ngọc Hoàng cấp lịnh cho ta
Lịnh trên cho phép kim thân phật truyền
Đây là chuyện thiên cơ nên ta đành phải tiết lộ ra đặng cho tất cả chúng sanh nhớ trước kia phật hay thường nói.
Ngày sau có phật có thần
Có tiên có thánh xuống trần độ dân
Chớ đừng nghĩ phật giữa trời
Cam lồ dương liễu rưới mà trần gian
Ta đây chỉ rõ mọi đàng
Phật tiên xuống thế mượn qua xác phàm
Xác phàm phải được trong thanh
Bao nhiêu tiền kiếp có công tu hành
Vậy thì phật tiên thần thánh xuống thế như thế nào ?. Tất cả đều chuyển kiếp chuyển căn rồi các phần linh căn về kim thân của mình biến hóa thay đổi toàn bộ.
Cho đến bây giờ chúng sanh vẫn chưa tin và chưa hiểu biết – phật tại sao xuống thế vì phật trời đã thấy chúng sanh đã lạc vào ma vương ám chướng, mê lầm vào con đường trụy lạc không có lối thoát ra nên phật phải chuyển kiếp xuống trần gian vì đời mạt pháp này muốn độ tất cả các chúng sanh và tất cả các phần căn. Nên ta được lịnh về phần xác hội và được phật hội được ba cõi thượng giới vô thượng về kim thân và được tất cả các vị cõi trời giao sắc ấn – phép – lịnh tiển kim bài và lịnh chiếu chỉ, nên sư phụ ta Phật – Tổ Như Lai xuống bút và cho ta biết và tất cả các linh căn, phần căn chúng sanh đều biết lời Phật Tổ Như Lai.
Giáng Bút.
Ta Đây Phật Tổ Như Lai
Truyền cho mật lịnh phật mau xuống trần
Lịnh truyền ra giảng ra kinh
Lịnh truyền cho biết cơ trời lộ ra
Ngọc long con của ngọc hoàng
Như thiện là phật của đời hiện nay
Trong tay con nắm hai quyền
Mà con còn được ngang hàng đệ huynh
Phật về chín cõi mười phương
Đều là phật – đệ con là sư huynh
Trừ ra hai phật thế gian
Thì con phải gọi phật huynh đúng là
Thích ca huynh phật của con
Từ xưa mãi đến bây giờ
Có ai mà dám xưng như thế này
Chết thì tức khắc tức thì
Diêm vương nào để những người xưng hô
Đệ huynh còn phải giật mình
Không ngờ có phật tại miền trần gian
Muốn biết thì cứ thử xem
Xưng đi bắt chước thử coi thế nào
Trần gian huynh đệ môn – đồ
Cúi đầu đảnh lễ thọ mà sắc ban
Mặc dầu đệ tử Ngọc Thanh
Xác mà của phật cũng đành chịu thôi
Thầy mà nhận sắc của trò
Thì là có phải căn trò lớn không
Bao nhiêu sắc ấn mênh mông
Bao nhiêu phép phật cũng giao cho trò
Cũng gì uyển chuyển cơ trời
Thiên cơ sắp đặt cuối đời hạ ngươn
Nếu không có phật ra đời
Làm sao biết được phật trời xuống căn
Đặng mà truyền phép chuyển căn
Đặng cho căn được về mà giữ thân
Ngọc Hoàng giao chiếu chỉ truyền
Cùng là sắc ấn có quyền định phân
Mặc dầu chưa lúc trổ tài
Phật đang về xác dạy mà chữ thiên
Phật đang giảng dạy ra kinh
Phật đang mài phép chờ ngày ra tay
Mặt cho trần thế so tài
Phật không tranh cải hơn thua làm gì
Tại sao có phật ?
Tại sao phật ra đời ?
Phật ra đời như thế nào ?
Phật không khoát y cà sa nguồn góc phật như thế nào ?
Mà tự xưng là phật tại thế gian và đây là những lời châu ngọc của Ngọc Hoàng Thượng Đế
Giáng bút cho tất cả trần gian biết.
Ta đây Ngọc Hoàng Thượng Đế
Mật lịnh ta truyền cho khắp mười phương
Chín từng thượng giới thiên vương
Mười phương tổ phật cũng mà y theo
Thiên binh thiên tướng thánh thần
Cùng các bồ tát các hàng đại tiên
Thiên cơ nay đã lộ ra
Đương kim đông cung thái tử Ngọc Long
Là con bậc nhất Ngọc Hoàng
Hiện đang dưới trần độ khắp trần gian
Ta giao sắc phép thượng thừa
Mật lịnh chiếu chỉ tối cao lịnh truyền
Con ta được giữ nắm quyền
Được quyền thừa lịnh được quyền định phân
Được quyền phân xử cầm cân
Được quyền ra lịnh các phần căn trên
Được quyền định phước định căn
Được quyền xem xét chuyển căn cho trần
Căn nào xuống thế làm rần
Căn nào tự ý mà không y lời
Xuống trần khảo đảo dương trần
Xuống trần ỷ thế ra oai ra quyền
Tự cho mình lớn không cần
Không cần biết đến ai hơn phần mình.
Bất tuân bất chỉ thiên đình
Con ta đọc lịnh phải mau về trời
Uy quyền giao hết cho con
Cho con được phép đặng mà định phân
Biết con tâm tánh Như Lai
Chẳng màng việc nhỏ hơn thua làm gì
Cha đây hiểu đặng tánh con
Tâm con là phật không màng hơn thua
Chẳng màng những chuyện tranh đua
Trong tâm nghĩ phật nghĩ về mẹ cha
Đêm nằm suy nghĩ thiết tha
Mong sao trở lại để hầu mẹ cha
Đây là mật lịnh chiếu chỉ tối thượng thừa – mà Ngọc Hoàng Thượng Đế giáng bút – cho Ngọc Long biết có quyền định phân và cho tất cả chúng sanh tại trần gian biết có phật tại thế.
Ta đây Ngọc Hoàng Thượng Đế
Lịnh truyền phán chỉ đưa ra
Càn khôn vũ trụ bao la
Tam hoàng ba cõi cũng đều
Lịnh truyền chiếu chỉ phải mà tuân theo
Ngọc Long thái tử con ta
Giao quyền sắc lịnh toàn quyền định phân
Uy quyền đã nắm trong tay
Con ta chỉ định phải mau y lời
Bất kỳ những chuyện thế gian
Con ta chỉ định thì ta tuân theo
Cõi trời thái tử đông cung
Dưới trần thì lại phật đà thế gian
Con ta nay ở dưới trần
Vừa là thái tử vừa là phật thiên
Đang làm bổn phận thiêng liêng
Mẹ cha chỉ định con ta y hành
Như Lai Phật Tổ cõi trời
Là thầy giảng dạy thần thông phép trời
Con ta đệ tử đầu tay
Như lai phật tổ mật truyền cho con
Cha là Thượng Đế Ngọc Hoàng
Cho con biết trước có quyền định phân
Còn bao nhiêu việc về sau
Còn bao thay đổi chuyện mà thiên cơ
Để sau lộ hết cơ trời
Cha cho được phép định phân luật trời
Lịnh truyền chiếu chỉ của ta
Phán chỉ rõ ràng thì phải tuân theo
Ngọc Long thái tử đông cung
Được quyền phán xét được quyền định phân
Ngọc Hoàng Thượng Đế phán chỉ
Và Ngọc Hoàng tiết lộ ra cho biết thêm về việc cách thức xưng hô và những điều chứng minh Ngọc Long là đông cung thái tử, cũng là kim thân Phật Như Thiện công đức tại thế gian. Bất cứ chúng sanh nào phần căn nào mà dám tự ý xưng hô như những lời Ngọc Hoàng phán thì sẽ bị học máu tại chỗ, cắm đầu chết ngay liền tức khắc – địa ngục – vô gián không có ngày ra. Đây là những lời Ngọc Hoàng Thượng Đế cho biết thêm
Như Lai Phật Tổ ngày nay
Cũng là sư phụ con ta đời nầy
Thụ phong công đức phật đây
Pháp danh như thiện chuyển khai dưới trần
Công đức tự tại thế gian
Như Lai Phật Tổ cũng truyền dạy răn
Đệ nhất tổ phật thế gian
Thì con được phép xưng hô đúng thì
Sư huynh tổ phật cõi trời
Sư đệ tổ phật chín trời mười phương
Huynh phật thì phải chấp tay
Cúi đầu khấn lạy kính chào sư huynh
Phải cho y lệ đàng hoàng
Chấp tay đảnh lễ đó là luật thiên
Sư đệ thì lễ trước ngay
Con thì lễ trả đó là đệ – huynh
Các vị bồ tát dưới phần
Gặp con phải lễ phật mà thế gian
Con thì cũng lễ liền ngay
Xin chào bồ tát dưới quyền con xa
Luật thiên gặp phải kính chào
Lớn thì cúi lạy nhỏ thì chấp tay
Dầu cho phật đó xa xăm
Ấy là tổ phật phép tài trong tay
Cũng là đệ tử Như Lai
Thì là mới được nắm quyền cha giao
Cho con được phép định phân
Cho con được phép chuyển căn đời này
Cho con được phép định bày
Cho con được phép xử căn lộng hành
Cho con được phép điều hành
Cho con được phép chuyển căn xuống trần
Căn kia mà đã xuống trần
Thì là phải đợi lịnh truyền con ta
Dầu cho ở khắp phương xa
Phải chờ phải đợi chớ không tự quyền
Cơ trời uyển chuyển cho căn
Lần lần tụ hội gặp mà con ta
Ta truyền mật lịnh thượng thừa
Gặp thì ra lễ xin truyền phép ban
Trần gian thế giới mười phương
Quyền hành tối thượng ấy là Ngọc Long
Ngọc Long con của Ngọc Hoàng
Được giao sắc lịnh nắm quyền trong tay
Một tay nắm sắc Ngọc Hoàng
Một tay nắm lịnh của mà Như Lai
Muốn biết có phải Ngọc Long
Muốn biết đệ tử như lai phải là
Thứ nhất con của Ngọc Hoàng
Thứ nhì thì phải có mà ấn thiên
Thứ ba thì có sắc truyền
Thứ tư thì biết gốc căn của mình
Thứ năm được phật trụ hình
Thứ sáu thì được phật mà thụ phong
Thứ bảy có Sắc Ấn không
Thứ tám thì có phật về trong căn
Thứ chín giữ ấn phật về
Thứ mười thì có Ngọc Hoàng về căn
Mười điều chính thức rõ ràng
Thử xem cho biết phải là phật không
Con ta đệ tử Như Lai
Là huynh là đệ Di Đà Thích Ca
Thử xem có đúng hay không
Gặp rồi sẽ biết con ta thế nào
Căn nào tự ý tự hào
Khoe khoang tự ý thì là biết ngay
Chết thì tức khắc liền tay
Địa ngục vô gián không ngày trở ra
Dám xưng Thượng Đế Ngọc Hoàng
Dám xưng là phật thì là chết ngay
Căn nào tự ý thử coi
Trong tay chẳng có chút gì sắc ban
Những lời nói Ngọc Hoàng – Thượng Đế đã tiết lộ ra cho biết về nguồn căn của con và dạy cho con biết cách thức xưng hô cho xứng ngôi xứng vị khi mình là đông cung thái tử và kim thân phật như thiện, thì phải xưng như thế nào và những điều chứng minh cho thấy phải có những điều lệ như vậy mới thật sự là con Ngọc Hoàng bằng không sẽ chết liền ngay tức khắc hoặc sẽ học máu mà cấm đầu chết liền tay. Chính ta là Phật Tổ Như Lai sư phụ phật Như Thiện và ta đang ẩn trong kim thân Như Thiện chờ ngày khai hội. Nên ta xuống bút cho con.
Ta đây Phật Tổ Như Lai
Đến giờ khai hội ta đây lộ bài
Bấy lâu ta ẩn trong thân
Đặng mà rửa xác sửa thân lần lần
Đặng đưa chân tướng lộ hình
Thay hình đổi dạng khác thường hơn xưa
Ra đời phật phải khác xưa
Cho dân hiểu biết phật như thế nào
Thử xem việc thế hùng hào
Xưng hùm xưng bá có làm được không
Ham làm ông lớn ông to
Cơ trời đã đến ông to co giò
Thương cho cái bụng quá to
Ham ăn ham uống cái gì cũng vô
Dân thì như thể cá khô
Người đời như thể cá rô trong lờ
Tiếc cho phật phải giả vờ
Nhìn xem cho biết đời như thế nào
Phật đây biết rõ cơ trời
Nên đành không nói âm thầm ra kinh
Công phu tu luyện miệt mài
Lộ ra cho hết những lời trong kinh
Lộ ra những việc cơ trời
Lộ ra cho biết phật tiên xuống trần
Bấy lâu dân chẳng có tin
Phật nào xuống thế mượn qua xác phàm
Nên ta khai sáng giảng truyền
Môn phái phật truyền phật đạo vô vi
Ngàn năm chưa có một lần
Ngọc Hoàng phán chỉ cho ra cuối đời
Trước là lộ trước phật trần
Từ từ mới đến lộ trời cõi thiên
Có ai mà dám tự xưng
Là phật tại trần thái tử Ngọc Long
Giảng kinh xuống bút đề danh
Sao không học máu chết mà thử coi
Lại còn tự dám ngang hàng
Sư huynh – sư đệ các hàng phật thiên
Lại còn cho biết Ngọc Hoàng
Cùng với Mẫu Hoàng về xác phật ta
Có ai mà dám nói ra
Thử xem cho biết thân như thế nào
Muốn biết ta nói cho nghe
Phật ta được lịnh tam thiên cõi trời
Đó là thế giới thứ ba
Vô thượng – tối thượng ai nào biết đâu
Để ta phân giải cõi trời
Từ trước đến giờ khoảng chín tỷ năm
Cũng vì mạt – Pháp – Long – Hoa
Về mà dự kiến của ngày hạ ngươn
Muốn biết cố gắng mà xem
Thì là sẽ biết pháp danh các ngài
Tới đây ta tạm khoảng dừng
Phần sau nói tiếp cho đời hiểu thêm
Phật Tổ Như Lai
Xuống bút
Đến đây ta sẽ tiết lộ cho biết vị tối thượng tối cao cõi thế giới vô hình thứ ba mà từ xưa đến giờ không ai biết đến, tất cả trần gian chúng sanh đều cho rằng Ngọc Hoàng Thượng Đế là bậc tối thượng – tối cao nhất càn khôn vũ trụ. Nhưng ta không ngờ chính phụ vương ta đã tiết lộ cho ta biết con sẽ có các vị tối thượng – tối cao nhất căn thiên vũ trụ. Cõi thượng giới vô thượng thứ ba sẽ về phần xác con. Hơn chín tỷ năm ngài chưa về cho bất cứ một ai, chỉ có một mình con ngài mới về và cũng giáng bút cho con biết rõ cội nguồn gốc căn đ,ồng thời dạy cho con cách xưng hô. Vì tất cả các linh căn xuống trần và ngài viết lộ thiên cơ về trần gian.
Ta Thiên Thượng Thiên Đế Tối Thượng Tối Cao
Cõi Thượng Giới Vô Thượng
Xuống bút
Con ta được thụ phong rồi
Cha dạy con biết cách mà xưng hô
Dạy con đi đứng nằm ngồi
Dạy con nói chuyện các ngài cõi trên
Cha là bậc nhất thượng thiên
Con thì cứ gọi cha là phụ vương
Mẹ con cũng bậc tối cao
Mẫu Hoàng Thiên Đế cũng là mẹ con
Mẹ cha nâng đỡ từ đầu
Con là bậc nhất được cha đem về
Dầu cho con của Ngọc Hoàng
Nhưng con lại khác muôn ngàn linh căn
Gốc con là gốc hoa sen
Cõi trời thượng giới mới là lạ cho
Sen trời mọc giữa cung đình
Hào quang ngũ sắc vươn lên bầu trời
Hào quang chiếu khắp mười phương
Sáng lên chín cõi bầu trời của cha
Mẫu Hoàng cùng các Nương Nương
Nhìn vào đã biết tử thiên ra đời
Cha liền đến đặng nơi con
Cha đây đã nhận con là tỷ thiên
Tính ra ước lượng muôn niên
Ba thiên vạn ức sen trời nổi lên
Mẹ Cha thấy vậy mừng vui
Đỡ đầu truyền phép cho con thành hình
Bây giờ con đã nên hình
Bây giờ con đã biết mà nguồn căn
Con giờ đệ nhất Ngọc Long
Đông cung thái tử của trời thượng thiên
Được về cõi thượng thứ ba
Đặng mà được biết mẹ cha cõi trời
Mẹ cha giảng dạy xưng hô
Cho mà đúng lễ của trời thượng thiên
Thiên vương cai quản chín từng
Cũng đều chấp nhận đỡ đầu cho con
Các vị phụ mẫu nương nương
Con thì cứ gọi mẹ cha đỡ đầu
Các vị thiên tướng tối cao
Con thì cứ gọi các ngài tướng thiên
Biết con thái tử đỡ đầu
Thiên Thượng Thiên Đế phong là đông cung
Cõi trời thế giới thứ ba
Vị nào ở đó cũng là bậc cao
Như tôn phật tổ tối cao
Cũng là sư phụ đỡ đầu của con
Cũng dùng phép hóa thần thông
Hoa sen chín phẩm tạo nên hình hài
Nhận con đệ tử đỡ đầu
Thụ phong là phật được về thượng thiên
Các vị tổ phật thượng thiên
Chấp tay mô phật xin chào đại huynh
Vì con thái tử đông cung
Cũng là đệ tử đỡ đầu Như Tôn
Dạy con biết cách xưng hô
Dầu cho lầm lỡ thì thay đổi liền
Biết con là phật hiện tiền
Đang ở dưới trần cứu thế độ dân
Mặc cho thế sự rần rần
Con thì lẳng lặng âm thầm công phu
Cha truyền khắp hết mọi phương
Mau mà xuống thế về mà xác con
Truyền mau sắc ấn cho con
Cho con được phép điều hành trong tay
Để sau biến hóa được ngay
Phật về trực tiếp biến ra mọi điều
Bây giờ cho mượn xác con
Về mà luôn điển bảy phần mà thôi
Để cho con biết con nghe
Để cho con học để con truyền lời
Các vị tối thượng cõi trời
Mừng vui được có phật mà trần gian
Vừa là con của Ngọc Hoàng
Trong tay nắm lịnh toàn quyền định phân
Có ai mà dám so tài
Chớ đừng đem những phép tài khoe khoang
Xác thân nhỏ ốm thon don
Vậy mà luôn điển toàn là tối cao
Xác thân nhỏ ốm gầy mò
Phật về tựu hội ai mà sánh đây
Xác thân thì quá nhỏ con
Ấy mà sắc lịnh toàn quyền trong tay
Xác thân như thể già nua
Mười phương tổ phật cũng về xác thân
Xác thân mà quá cơ hàn
Không màng việc thế quan tâm việc đời
Mãi lo kinh phép mỗi ngày
Để cho hậu thế đời sau lưu truyền
Công phu tu luyện hằng đêm
Ra kinh ra giảng độ đời thế gian
Độ cho khắp hết bốn phương
Độ cho sanh chúng mau quay đầu về
Ấy là nhiệm vụ của con
Lãnh phần trách nhiệm độ mà trần gian
Trần gian đây nghĩ phật đà
Trần gian có phật ai mà biết không
Tận đời tận thế chúng sanh
Phật mà xuống thế là đời hạ ngươn
Cha đây dự kiến hạ ngươn
Thấy mà trần thế chuyển khai lập đời
Thế gian sắp hết tận đời
Chẳng còn nữa bước thì đời tới ngay
Thấy đời gặp cảnh nạn tai
Thấy đời phải chịu thiên tai của trời
Thấy đời ta qúa thương thay
Làm sao cứu kịp tận đời thế gian
Mãi lo quyền tước giàu sang
Mãi lo danh vọng ham mê việc đời
Mãi lo yểm cửu nghinh tân
Mãi lo tranh đấu hơn thua mọi điều
Mãi lo bắt bướm thả diều
Mãi lo đùa giỡn bướm này ông kia
Mãi lo nuôi cá lia thia
Mãi lo chăm sóc chim mà hót hay
Mãi lo đếm bạc vàng thoi
Mãi lo xây cất cửa nhà thênh thang
Chẳng màng đến việc lầm than
Chẳng màng đến việc cơ hàn ngày sau
Cho là mình đã thanh cao
Cho là mình đã vững bền dài lâu
Dầu cho bão tố thình lình
Nhà cao cửa rộng chớ mà sợ chi
Thế gian sao quá khinh khi
Coi thường trời phật khinh khi mọi điều
Nghĩ rằng ai cũng như ai
Chết thì chết hết ai mà sống đâu
Buổi thời khoa học văn minh
Làm sao có cảnh phật này chúa kia
Phương tây thì cũng như mình
Cũng là nhơn loại chớ mà khác chi
Tuy là khác giống khác dòng
Cũng là một thứ con người mà thôi
Nhìn xem thế giới năm châu
Nhìn xem cho biết giới nào giàu sang
Giới nào nghèo nhất năm châu
Giới nào tin nhất phật trời hiện nay
Giới nào mà lại ác tâm
Đập hình tượng cốt phật mà ngàn năm
Nước nào khi dễ phật trời
Nước nào mà lại tôn thờ đạo ta
Ta nhìn trần thế thiết tha
Khắp trong thế giới cùng chung cảnh đời
Năm châu bốn biển xa vời
Người đi không tới muôn thiên vạn đường
Cho mình ở tận xa xăm
Khỉ ho gà gáy phật nào tới đây
Có nơi hoang vắng điều hiu
Người chưa đi tới phật mà biết đâu
Thiên la địa võng phật trời
Hành tinh vũ trụ trong tay phật trời
Dầu cho trốn ở rừng sâu
Dầu cho trốn xuống biển sâu hải hà
Dầu cho trốn khỏi sơn hà
Dầu cho đi khỏi hành tinh khác thường
Dầu cho quyền thế hùng cường
Cũng đành phải chịu nằm trong tay trời
Ta từ ở cõi thứ ba
Khắp trong thế giới ai mà nghĩ ra
Khắp trong thế giới ta bà
Chúng sanh nào biết cõi trời thứ ba
Cũng vì tận thế đổi dời
Ta đây mượn xác Ngọc Long dưới trần
Cũng là tổ phật thế gian
Cũng vì đời cuối phật đang độ trần
Phật ta hiểu biết thế trần
Phật về cho phật dạy đêm dạy ngày
Lục thông trí huệ tâm linh
Phật đang ẩn nhẫn đợi chờ thời cơ
Bây giờ phật lộ thiên cơ.
Lộ ra cho hết thiên cơ cõi trời
Phật đang sống giữa cảnh đời
Phật đang đi đứng chơi vơi một mình
Buồn cho thế sự trần gian
Phật mà lại thế ai mà biết đâu
Làm sao nói đặng nên lời
Ai tin ai tưởng nói rằng phật ta
Nói ra sanh chúng cười la
Cho rằng thằng đó bị điên bị khùng
Nghĩ suy phật phải ung dung
Mặc cho thế sự tin không thì tùy
Bây giờ phật vẫn lầm lì
Mài kinh phép phật đặng chờ ngày sau
Ra kinh ra giảng thiên cơ
Để lại cho đời hậu thế hậu lại
Để sau đến việc bi ai
Hiểu ra biết phật nhiều lần vãng lai
Để rồi kiếm phật như lai
Thì là phật đã không còn thế gian
Tiếc thay phật ở trần gian
Không còn tại thế đặng mà độ dân
Vì thương sanh chúng quá mê
Phật không nói được một câu nói nào
Nói ra thì sẽ hơn thua
Nói ra thì bị cho là khùng điên
Phật đây giáng thế tại trần
Ngọc Hoàng chỉ định của ngày hạ ngươn
Bao nhiêu việc của phật trời
Làm tròn phận sự phật đây trở về
Ta là Thiên Thượng tối cao
Cũng về xác phật để lời vài câu
Viết ra mật thiết thiên cơ
Lộ ra cho biết chúng sanh đặng nhờ
Vài hàng gởi lại trần gian
Cầu cho sanh chúng bình an mọi điều
Con đây ở lại trần gian
Cha về thượng giới chờ con trở về
Thiên Thượng Thiên Đế
Giáng bút
Chính ngài Thiên Thượng tối cao đã nhìn thấy trần gian, nhìn thấy có một số phần căn, các linh căn về phần xác tự ý – tự hào – khoe khoang – ngạo mạn xem thường không phục tùng cho là hơn tất cả. Nên Ngài Thiên Thượng Thiên Đế truyền lịnh, cấp lịnh tiễn kim bài tối thượng tối cao cho Ngọc Long được quyền định phân tất cả mọi chuyện và ngài cũng xuống bút nói rõ Lịnh Tiễn Kim Bài sử dụng như thế nào cho ngọc long biết.
Lời Thiên Thượng Thiên Đế
Xuống Bút
Ta đây Thiên Thượng Thiên Đế
Tối thượng tối cao thượng giới vô thượng
Ta truyền lịnh tiễn kim bài
Đông cung thái tử mà ta đỡ đầu
Cũng là như thiện kim thân
Cho con được lịnh kim bài trong tay
Giờ con đã có kim bài
Đó là lịnh tiễn con thì định phân
Cõi trời thượng giới thứ ba
Con thì được phép định phân kim bài
Thiên vương chín cõi từng mây
Cũng đều tuân chỉ giao con kim bài
Trong tay đã có kim bài
Tuy là hữu ảnh Vô Vi của trời
Ấy là lịnh của tối thiên
Nhìn thấy kim bài thì phải tuân theo
Không riêng ở cõi của cha
Luôn phần thượng giới Ngọc Hoàng của con
Bất tuân kháng chỉ của ta
Thì là có lịnh mau mau về trời
Dầu cho căn đó được phần
Trong tay đã có kim bài thiên vương
Chớ đừng ỷ lịnh thiên vương
Không theo tuân chỉ phục tùng lịnh trên
Ỷ quyền được lịnh kim bài
Phật mà tại thế chẳng ra lễ chào
Chớ đừng ngạo mạn coi thường
Coi ta là lớn xem thường phật ta
Thì đừng có trách phật ta
Tâu lên Thượng Đế xin thâu kim bài
Ta truyền sắc lịnh Ngọc Long
Quyền hành đã nắm có quyền định phân
Thế gian nào biết con ta.
Vừa là thái tử kim thân phật trần
Được về cõi giới thứ ba
Đều được các vị phật mà ứng phong
Khắp trong thế giới ta bà
Ngàn năm mới được phật đây xuống trần.
Xuống trần nguyên xác nguyên thân
Kim thân của phật lộ ra nguyên hình
Lộ ra chỉ có một lần
Cũng là đến lúc thế gian tận đời
Làm xong trách nhiệm trên giao
Để lại cho đời hằng biết là bao
Nào là sắc ấn tối cao
Nào là sắc ấn mười phương phật về
Nào là sắc ấn thiên vương
Nào là sắc ấn của hàng đại tiên
Sắc ấn bồ tát mười phương
Sắc ấn thiên tướng nương nương cũng đều
Lại còn để lại biết bao
Giảng kinh của phật hậu lai lưu truyền
Lại còn phép phật đã truyền
Lại còn có lịnh kim bài trên giao
Phật ta sắp hết hạn rồi
Ngồi mà xuống bút ngày đêm mỗi ngày
Xong rồi việc đã trên giao
Thì là mới rảnh ra tay cứu đời
Để đời thấu đáo giảng kinh
Để đời biết được phật đang giáng trần
Thì là chỉ có một lần
Không còn gặp nữa phật đâu mà về
Ta đây đã giáng chỉ rồi
Thì con được phép xử phân kim bài
Bây giờ ta phải về ngay
Ngọc Long ở lại làm xong nhiệm kỳ
Thiên Thượng Thiên Đế
Giáng bút
Và Như Thiện được Mẫu Hoàng Thiên Đế tối thượng tối cao. Cõi thượng giới vô thượng cũng về kim thân phật Như Thiện mà giáng bút tiết lộ thiên cơ.
Lời Mẫu Hoàng Thiên Đế.
Giáng bút
Ta đây Mẫu Hoàng Thiên Đế
Đem truyền mật lịnh tối thượng cho con
Cho con hiểu biết mọi điều
Những lời mẹ dạy xưng hô
Con thì cứ việc xưng theo luật trời
Những vị tối thượng tối cao
Thì con đã biết là bậc mẹ cha
Phật tổ phật mẫu vậy mà
Là bậc sư phụ của con đời đời
Các vị tổ phật mười phương
Đều là huynh phật của con muôn đời
Con thì cứ việc y lời
Về mà cõi trời mẹ sẽ dạy thêm
Bây giờ đến việc phận con
Là phật tại thế thì con được quyền
Được quyền định phước định căn
Được quyền trục xuất căn mà tự cao
Được quyền xem xét thế nào
Được quyền mọi chuyện của căn về phần
Được quyền chuyển kiếp chuyển căn
Được quyền thấu đáo tâm cang của người
Được quyền xem xét soi căn
Được quyền nói rõ căn duyên của người
Được quyền kêu gọi căn về
Được quyền ra lịnh cho căn ra đời
Bây giờ căn của cõi trời
Cũng đều biết trước con đây là gì
Xuống trần nghe nói Ngọc Long
Biết ngay là phật thế gian đời này
Vì con sắc tướng lộ ra
Hào quang của phật chói mà mười phương
Lộ nguyên chân tướng phật rồi
Nên con được lịnh có quyền định phân
Nhìn mà thấu đáo thế gian
Nhìn mà thấu đáo căn nguyên của người
Cho con được phép truyền lời
Cho con được phép thỉnh mời cõi trên
Cho về thì mới được về
Đó là chờ lịnh con mà phán ra
Ngoài con không có một ai
Có quyền sai khiến hoặc cho căn về
Dầu cho căn có tựu về
Xưng hô xưng vị cũng chờ lịnh con
Dầu cho có mặt anh con
Căn kia cũng vậy cũng đều nín thinh
Anh con có thỉnh có mời
Căn kia ngồi đó có mà nghe đâu
Căn kia đợi lịnh phật truyền
Thì là mới được có quyền về căn
Bởi vì đã có lịnh rồi
Ai cầm sắc ấn đó là lịnh thiên
Ai cầm chiếu chỉ Ngọc Hoàng
Thì là mới được có quyền kêu tên
Có quyền cho phép căn về
Không ai dám cải tuân lời Ngọc Long
Đó là mật lịnh của ta
Con thì được lịnh cứ mà hành y
Trong tay nắm chiếu chỉ rồi
Thì con mới biết con như thế nào
Mẹ đây phán chỉ cho con
Chân dung tướng phật lộ ra nguyên hình
Con thì cứ việc tự mình
Việc đời việc thế một mình con lo
Bao nhiêu chuyện nhỏ chuyện to
Dưới quyền chỉ định của con định phần
Lời truyền con báo giữ y
Đó là mật lịnh thì con có quyền
Ta đây Mẫu Hoàng tối cao
Thiên Đế tối thượng cõi hình thứ ba
Ta truyền mật lịnh con ta
Được quyền tất cả tuân theo y hành
Ngọc Long con của Ngọc Hoàng
Như Thiện Tổ phật có quyền định phân
Mẫu Hoàng Thiên Đế
Giáng bút
Mẫu Hoàng Thiên Đế truyền lịnh giao cho lịnh tiễn kim bài vì ngài đã thấy tất cả các phần căn xuống thế mà để cho tâm – thân – khẩu – ý phát ra những lời nói tự ý – tự hào – khoe khoang – ngạo mạn – xem thường. Không phục tùng tự cho mình là hơn tất cả, nên ngài giao lịnh tiễn kim bài cho Ngọc Long được quyền định phân và điều lịnh. Nên ngài liền xuống bút chỉ dẫn cho Ngọc Long cách thức xử dụng lịnh tiễn kim bài như thế nào lời Mẫu Hoàng Thiên Đế.
Xuống bút
Ta Đây Mẫu Hàng Thiên Đế
Xuống bút thần lộ rõ hết thiên cơ
Đến giờ phải lộ ra hình
Kim thân tổ phật ra đời độ dân
Nên ta phong sắc cho con
Cho con lịnh tiễn kim bài của ta
Kim bài lịnh tiễn ta cho
Thì là được lịnh có quyền định phân
Phép thiên đã nhập vào căn
Con nào có biết con thì làm sao
Ta truyền khắp hết cõi trời
Cõi trời vô thượng y theo mà hành
Lịnh truyền cho khắp thiên vương
Lịnh truyền cho khắp phật tiên cõi trời
Lục thông trí huệ mở rồi
Kim thân xuất hiện thì là tuân theo
Cho con biết hết mọi điều
Để con biết được mọi điều như sau
Trước là con biết định căn
Sau là con biết chuyển căn về phần
Đến khi con thấu mọi điều
Thì con thấy rõ tâm cang của người
Như Lai Phật Tổ thầy con
Lãnh phần nhiệm vụ soi căn thế trần
Độ cho căn chúng duyên phần
Soi căn cho biết phần duyên của mình
Tại sao mình phải xuống trần
Bao nhiêu nghiệp chướng đó là nghiệp căn
Soi cho thấy rõ tâm cang
Soi cho tiền kiếp hậu lai của mình
Bây giờ cầm bút soi căn
Ngày sau nhãn thấu tự mà nói ra
Nói ra như thể trong nhà
Nói từng đoạn ruột ấy là phật ta
Giờ còn nói chuyện qua loa
Sau này sẽ thấy qua loa của mình
Lịnh trên đã chỉ định phần
Cho con được phép nhìn căn chuyển phần
Bao nhiêu sắc ấn kim bài
Bao nhiêu tổ phật cũng đều giao con
Bao nhiêu thiên tướng đại tiên
Đều giao sắc ấn đặng con định phần
Con nào có biết trời thiên
Cho con thỉnh hết phần thiên cõi trời
Đó là thiên định cơ trời
Con thì biết trước phật tiên thánh thần
Pháp danh con đã lưu căn
Sau nầy các vị về phần lộ căn
Xưng ra cho biết pháp danh của mình
Xuống đây lãnh lịnh cõi trời
Xuống mà gặp phật đặng mà lộ ra
Lộ ra lãnh lịnh sắc ta
Ngọc Long truyền phép đặng mà độ dân.
Truyền cho sắc ấn của mình
Thì là mới được độ duyên cho trần
Bằng không thì biết về phần
Chớ đâu có lịnh ra tay cứu đời
Nói cho bá tánh nghe lời
Đó là được lịnh kim bài của ta
Lịnh mà phán chỉ đưa ra
Tam hoàng ba cõi cũng đồng tuân theo
Cho con được phép định duyên
Căn duyên căn số chúng sanh thế trần
Cho con được phép chặn ngăn
Căn nào về xác tự mình hành hung
Căn nào xuống thế hùng hào
Căn nào xuống thế tự mà khoe khoang
Căn nào xuống thế tự cao
Căn nào xuống thế khảo mà dân gian
Thì con được phép ra tay
Đọc liền chiếu chỉ trục ngay về trời
Hoặc là con phải cấm cung
Cấm luôn phát khẩu cấm luôn ta bà
Cho con được phép nghe xa
Vị này xuống thế phát lời tiếng trên
Dầu cho tiếng phạn tiếng hoa
Dầu cho tiếng phật hay là đà ni
Con thì đã hiểu ý liền
Hiểu luôn tiếng phật biết luôn tiếng trời
Lịnh thiên đã định sẵn rồi
Cho con lộ diện hiểu ra từ từ
Cho con được phép dịch ra
Đặng cho sanh chúng các phần nghe con
Thấy con biết được tiếng trời
Thì là phật sống ra đời độ dân
Ấy là lịnh tiễn của ta
Con thì cứ việc tuân theo mà hành
Mẫu Hoàng Thiên Đế là ta
Con thì được lịnh hành y sau này
Mẫu Hoàng Thiên Đế phán truyền
Ngọc Long thái tử đông cung y hành
Mẫu Hoàng Thiên Đế
Giáng bút
Sau khi Mẫu Hoàng Thiên Đế xuống bút và tiết lộ cho biết chuyện cơ trời đã sắp đặt cho Ngọc Long như thế nào và liền đó Ngọc Long được lịnh Mẫu Hoàng Thượng Đế mà trần gian và chúng sanh thường hay gọi là bà Địa Mẫu hay là Địa Thánh Mẫu Hoàng mà trần gian chúng sanh tôn kính thờ phượng ngài.
Chính ngài đứng trên quả địa cầu và khoát y màu đen. Biểu lộ cho trần gian đen tối mù mịt mà chúng sanh nào có biết và đây là những lời mà Mẫu Hoàng Thượng Đế cho biết cội căn của Ngọc Long như thế nào ? biết trần gian ra sao ?.
Lời Mẫu Hoàng Thượng Đế
Xuống bút
Lòng Mẹ
Mẹ đây buông tiếng mừng reo
Ngọc Hoàng sung sướng có mà phật ra
Lịnh truyền chín cõi mười phương
Chư bang phật tổ các hàng phật tiên
Thiên vương chín cõi tựu về
Cũng mừng cũng thích có mà tử thiên
Hợp cùng các vị đại tiên
Cũng đồng hợp ý phật thiên ra đời
Hoa sen ngũ sắc biến ra
Nam nhi thiên tử ấy là phật ta
Mẹ bồng mẹ bế trong tay
Con là của mẹ tên là Ngọc Long
Thần thông phép phật Như Lai
Thụ phong ấn chứng con là phật đây
Mẹ nuôi mẹ dạy con thơ
Phật thương phật dạy con mà biết bao
Cõi trời khác hẳn trần gian
Mẹ trần chỉ dạy cho con nên người
Mong con đi đứng nằm ngồi
Không có chuyện gì mẹ rất mừng vui
Dạy con từ thuở còn thơ
Dạy con từ thuở ban sơ lọt lòng
Cho con ăn học vở lòng
Cho con học chữ đặng mau nên người
Dạy con ăn ở thật lòng
Hiếu cha hiếu mẹ mới là đạo con
Ra đời biết trọng người trên
Dầu cho người đó dưới quyền con sai
Chớ đừng con ỷ có tài
Mà khinh mà rẻ với người tuổi cao
Trần gian mẹ nói sơ sơ
Cõi trời khác hẳn trần gian rất nhiều
Mặc dầu tài phép đa đoan
Mẹ đây cũng phải vẫn mà dạy con
Dạy con cách thức xưng hô
Dạy con cách thức là vì tử thiên
Dạy con biết cách xử phân
Chớ đừng ỷ thế ra oai ra quyền
Như Lai Phật Tổ hiện nay
Con là đệ tử đứng đầu xưa nay
Đã là đệ tử Như Lai
Thì là phải có ấn và pháp danh
Pháp danh có thuở ngàn đời
Đương kim thái tử cũng là muôn niên
Muốn cho hiểu biết phật thiên
Thì con xuống thế đặng mà hiểu thêm
Cõi trời nhìn thấy phật tiên
Con đi khắp cõi chín từng
Đâu có vị nào tranh đấu hơn thua
Không dành không giật miếng ăn
Không đem lợi nhuận dành riêng phần mình
Cõi trời sắc luật đưa ra
Không được tình tứ cấm luôn rượu chè
Cõi trời thế giới vô hình
Đều là bậc phật tiên thánh thần
Đâu màng những chuyện thế trần
Hơn thua những chuyện tranh giành hại nhau
Cõi trời chỉ có đua nhau
Tham thiền nhập định luyện mà phép thiên
Công phu tu luyện mỗi ngày
Không ăn không uống chẳng không hề gì
Chỉ mong được phép cao siêu
Không mong gì khác chỉ là công phu
Muốn cho hiểu đặng hai phần
Dương gian trần thế cõi trời khác nhau
Ngọc Hoàng cùng mẹ lịnh truyền
Như Lai Phật Tổ cũng đều tuân theo
Cho con xuống dưới trần gian
Cho con biết được thế nào chúng sanh
Con nhìn thấy cảnh dân gian
Tối ngày chỉ biết tranh giành hơn thua
Tạo ra nghiệp ác quá nhiều
Gây ra bao chuyện thãm sầu thiết tha
Cho con biết hiểu đặng ta bà
Đi đây đi đó đặng xem cảnh đời
Cho con biết cảnh mùi đời
Cho con được phép có mà phu thê
Cho con có cháu có dòng
Cho con được biết thế nào tông môn
Cho con được biết giống dòng
Tánh người lại khác không mà giống ai
Luân hồi sanh tử – tử sanh
Luân hồi cứ mãi biết nào mới nguôi
Mẹ Cha ở cõi trần gian
Sanh con thì đặng sanh lòng sao đây
Sanh con sanh cháu nối dòng
Tánh tình khác hẳn không mà giống nhau
Đứa nào có hiếu mẹ mừng
Đứa nào bất hiếu mẹ cha buồn rầu
Lại còn những việc thảm sầu
Tạo ra những chuyện phải mang tiếng đời
Con nhìn thấu đáo việc đời
Thì con đã hiểu trần gian thế nào
Mẹ đâu có nở để con
Phải xuống dương trần gặp cảnh gian lao
Tuổi đời năm tháng mòn hao
Đâu như thượng giới sống mà niên niên
Xuân sanh rồi đến tuổi già
Kế thì lâm bệnh rồi thì bỏ thân
Tạo ra nghiệp ác luân hồi
Luân hồi trở lại ngàn đời muôn niên
Tạo ra nghiệp ác triền miên
Làm sao trở lại làm người được đây
Con nhìn con thấy trần gian
Ham mê giàu có hơn là đi tu
Cũng vì vật chất rủ đời
Làm cho sanh chúng mờ lu đường về
Mấy ai tự biết đường về
Không cần chỉ dẫn tâm thì thức tâm
Tâm mà đã thức không mê
Thì tâm đã biết đường về của tâm
Dầu cho đứng trước vàng son
Tâm kia cố định không mà lung lay
Con đi khắp hết đông tây
Cho con hiểu biết dân gian thế nào
Mẹ Cha sanh nở một dòng
Ấy mà còn lại bôi mày chém nhau
Mẹ cha coi chẳng ra gì
Lại còn chửi mắng người mà tạo ra
Cũng là nghiệp ác gây ra
Oan oan tương báo biết nào mới nguôi
Cõi trời thượng giới chín từng
Con đi tứ hướng mười phương cũng đều
Phật tiên thần thánh một lòng
Hợp nhau đạm bạc đều là đệ huynh
Luật trời đã định phân vân
Có ai dám cải ngược ngang thế trần
Mẹ cho con hiểu thế trần
Làm người là vậy chỉ vì hơn thua
Muốn cho đắc quả như lai
Thì là phải biết đạo đời như sau
Đạo đời hai nẽo khác nhau
Đời thì danh vọng đua chen lợi quyền
Đạo thì như thể con thuyền
Đời thì đem lại đua nhau tranh tài
Đạo thì không có so tài
Đời thì dục vọng đắm chìm u mê
Đạo thì phá giải si mê
Đời thì ham muốn giàu sang hơn người
Đạo thì dìu dắt con người
Đời thì chìm đắm suốt đời nào nguôi
Đạo thì như thể biển khơi
Đời thì như thể người mù ra khơi
Đạo thì rộng mở bao la
Đời thì như thể xuồng chìm không hay
Đạo thì tỉnh giấc mộng sầu
Đời thì như thể chuông treo chỉ manh
Đạo thì tỉnh giấc nam kha
Đời thì quỷ dữ lôi đi diêm đình
Đạo thì lời nói thật tình
Đời thì như thể siêu thân mất hồn
Đạo thì vĩnh cửu trường tồn
Đời thì nhắm mắt có gì mang theo
Đạo mà nhắm mắt phật theo
Đời mà nhắm mắt tử thần dẫn đi
Đạo thì lục tự rán ghi
Đời thì ham muốn vật thi ngoài đời
Đạo thì mở rộng đón người
Đời thì như thể rùa mù biển khơi
Con thì muốn hiểu cho thông
Lục thông trí huệ con mà đoán ra
Hiểu rồi cái nghĩa người ta
Thì nói mới biết sao là thế gian
Sống thì tạo cảnh dối gian hại đời
Dương gian làm chuyện ác gian
Xuống dưới diêm đình chỉ có thở than
Mẹ cha còn ở trần gian
Chưa tròn bổn phận tử thần dẫn đi
Mẹ cha mong muốn con thơ
Làm người hiền đức trở thành thánh tăng
Mẹ cha cưu mang con mười tháng
Mười tháng trường nặng nhọc biết bao
Mẹ khẩn cầu hằng đêm phật độ
Độ cho con suông sẽ vuông tròn
Độ cho con thân được mạnh khỏe
Độ cho con mạnh khỏe vẹn toàn
Là mong muốn mẹ đây cầu khẩn
Là những chuyện mẹ trần như thế
Sanh con ra tiếng khóc chào đời
Là cho biết cảnh trần bể khổ
Dầu sung sướng giàu sang vẫn khổ
Khổ nghèo giàu cách khổ khác nhau
Làm kiếp người trăm muôn ngàn khổ
Giàu đến đâu cái khổ bên mình
Nghèo thì cái khổ linh đinh
Khổ vì thiếu thốn khổ gì gian nan
Khổ vì thân xác dày vò
Không vì thân xác làm hoài không dư
Còn biết bao là cảnh khổ
Thương con thơ mẹ nói cho con rõ
Mẹ cha đâu muốn nghèo hèn
Đó là do số mỗi người sanh ra
Số giàu thì khỏe cái thân
Số nghèo thì chịu cái thân nhọc nhằn
Xuống trần con hiểu cho thông
Không như thượng giới mà tranh giành quyền
Cõi trời khác hẳn thế trần
Cõi trời thượng giới phép mà vô biên
Dưới trần thay đổi liên miên
Làm thân tứ đại có gì bền đâu
Thân nầy rã xác rã hình
Hồn kia vẫn vướng cũng vì trần gian
Giàu sang bỏ của ở đây
Sao không hưởng của mà đành bỏ đi
Tiếc thương của cải làm gì
Sao còn quanh quẩn siêu sanh cho rồi
Mấy ai mang của chết mà đem theo
Thân nầy có mấy bền đâu
Thì con đã hiểu trần gian thế nào
Cho con hiểu rõ thế trần
Cho con hiểu biết xuân xanh đến già
Một ngày con sống trần gian
Biết bao nhiêu chuyện cho con buồn phiền
Đâu như ở cõi vô hình
Không dành không giật không màng miếng ăn
Cõi trời là bậc phật tiên
Cõi trời là bậc thánh thần thiên vương
Vị nào cũng có phận riêng
Là tiên là phật sao mà không theo
Sống trên thượng giới muôn đời
Thiên thiên vĩnh cửu muôn niên nghìn trùng
Phật trời không có đổi dời
Ngàn năm ngàn ức cũng là bấy nhiêu
Chín từng thượng giới trời cao
Bao la rộng lớn trời thì mát tươi
Không mưa không nắng như trần
Nhà thì khác lạ hơn nhà trần gian
Cỏ cây khác lạ hơn trần
Hương thơm ngào ngạt hoa tươi khắp trời
Lưu ly hổ phách ngập trời
Vòng vàng châu báo khắp mà mọi nơi
Ngọc châu chiếu khắp mọi phương
Đó là cảnh giới phật trời ngự ban
Muôn niên vạn kỷ trường tồn
Dầu cho triệt ức thân sau vậy hoài
Không đau không bệnh không già
Đó là cảnh giới phật trời thánh tiên
Phật tiên ngự chốn tòa vàng
Còn không ham tiếc huống chi của trần
Chớ đâu như phải thế trần
Tranh giành quyền lợi hơn thua việc làm
Cho con hiểu thấu mọi đàng
Thế gian là thế có gì hay đâu
Bây giờ con đã hiểu sâu
Việc làm trần thế chớ mà quan tâm
Hiểu rồi cái đạo nghĩa thâm
Hiểu rồi cái đạo phu thê của đời
Gieo chi nghiệp chướng việc đời
Thì là phải trả chớ mà thoát đâu
Còn thân còn xác cõi trần
Thì còn sanh tử luân hồi tử sanh
Mẹ cho con thấy tử sanh
Mẹ cho con thấy thú cầm dương gian
Ở ăn độc ác bạo tàn
Ở ăn bất nghĩa xem thường người ta
Giàu sang có của dư ba
Tánh tình ích kỷ lại mà tham lam
Khinh khi ngạo bán phật trời
Xem thường thất tổ coi thường sư tăng
Mẹ cha chửi mắng thì nghinh
Gian tà gian ác hạng người nhẫn tâm
Con nhìn thấu đáo thâm căn
Ngồi mà chắc lưỡi tiếc cho cuộc đời
Làm chi những chuyện tài trời
Kể sao cho hết tội mà thế gian
Luân hồi sanh tử thú cầm
Trải bao ngàn kiếp tội kia chưa vừa
Đui cùi sức mẻ ăn xin
Ngạo bán phật trời phải chịu khùng điên
Địa ngục vô gián khảo hình
Tội mà bất hiếu thì là chui vô
Con ngồi khấn nguyện nam mô
Làm sao cứu đặng chúng sanh thế trần
Con đây sẽ nguyện một lần
Đem hết thân này cứu độ bá gia
Bất luận trai gái trẻ già
Con đây nhất nguyện độ mà thoát thân
Thân nầy chẳng kể nào hề
Miễn tâm hướng phật con liền độ ngay
Độ cho thoát khỏi bàn tay
Độ cho thoát khỏi gian tà ác gian
Độ cho khắp hết thế gian
Độ cho sanh chúng thoát mà thiên tai
Mẹ đây mở rộng hai tay
Hai tay đón nhận chúng sanh hồi đầu
Lòng mẹ biển rộng bao la
Cho con tất cả tình thương hải hà
Thương con mẹ chẳng nào hề
Miễn con no ấm mẹ thì mừng vui
Nhìn con hạnh phúc mẹ mừng
Thấy con toàn vẹn mẹ mừng không lo
Sợ con bữa đói bữa no
Sợ con dẫm bước vào đường yêu ma
Mẹ cha sanh nở con ra
Thì là bổn phận phải lo cho tròn
Làm con phải nghĩ hiếu trung
Làm con phải biết nghĩa nhơn thế nào
Tấm lòng bác ái thứ tha
Thương cho sanh chúng bị ma dắt dìu
Nhẫn năng nhẫn đợi nhẫn chờ
Nhẫn tâm yên lặng chớ mà khoe khoang
Nhẫn tài nhẫn đức bình yên
Nhẫn sao thành tựu thì ta đã thành
Nhẫn ngày nhẫn tháng nhẫn năm
Nhẫn mài kinh sử đặng sau lưu truyền
Nhẫn ngồi nhập định tham thiền
Nhẫn ngồi luyện phép chờ ngày ra thi
Nhẫn sao đến việc sầu bi
Nhẫn sao cho được từ bi đem vào
Mặc cho bá tánh nói nhàm
Mặc cho bá tánh nói ta điên khùng
Nam mô lục tự đưa ra
Mặc cho sanh chúng khinh mà dễ ta
Mẹ nhìn thấu rõ tâm con
Không tranh không đấu không mà hơn thua
Mặc cho thế sự tranh đua
Phận con con biết ai mà mặc ai
Bây giờ ai cũng ra oai
Hơn thua lời nói chẳng ai nhượng nhìn
Nghêu ngao học được mấy câu
Cho ta là giỏi hay hơn mọi người
Nhìn người ta thấy tức cười
Con ta là phật mà còn nín thinh
Phật đâu mong muốn so tài
Thiên cơ đã định phật ta đợi chờ
Mặc cho thế giới ngày nay
Đến ngày mạt pháp xem tài ra sao
Phật tiên thần thánh cũng chờ
Con thì đợi mẹ thần thông trổ tài
Bây giờ con phải miệt mài
Mẹ cha truyền hết sắc quyền cho con
Đêm ngày con mãi công phu
Phật huynh phật đệ về phần xác con
Truyền giao sắc phép cho con
Nhập vào sắc ấn của con đời nầy
Phật huynh phật đệ rất mừng
Được về xác phật mới là lạ cho
Mẹ vui nhìn thấy con mình
Làm tròn bổn phận ngọc hoàng truyền giao
Đến kỳ thiên định kéo màn
Thì con mãn hạn trở về thượng thiên
Trở về nguyên sắc nguyên hình
Đông cung thái tử Ngọc Long về trời
Căn con giữ sắc hai quyền
Vừa là thái tử vừa là phật thiên
Khắp trời nổi ánh hào quang
Hoa sen chín phẩm tươi thơm đợi chờ
Cơ trời còn chẳng bao lâu
Cho rồi bổn phận về hầu mẹ cha
Chín từng thượng giới vô biên
Thiên vương thiên tướng mong con trở về
Chư bang phật tổ đợi chờ
Mười phương tổ phật cũng mong con về
Cõi trời thượng giới thứ ba
Thiên Thượng Thiên Đế cũng mà đợi mong
Mẫu Hoàng thượng giới vô thường
Như Tôn Phật Tổ đợi trong con về
Vui mừng khôn xiếc biết bao
Mẹ cha con biết ơn trên đợi chờ
Con về kịp lúc thượng ngươn
Trở về thượng giới mừng ngày vui ca
Hằng nga tiên nữ múa ca
Mừng con trở lại hết kỳ trần gian
Mẹ dừng giảng bút tại đây
Bao nhiêu mật thiết mẹ đều lộ ra
Bây giờ mẹ quản giảng cơ
Nguyện cho con hết trần gian về trời
Mẫu Hoàng Thượng Đế
Giáng bút
Bài lòng mẹ
Và ngài cũng cho biết thêm và tiết lộ hết về căn chúng sanh trần gian như thế nào. Đây là bài giảng mà Mẫu Hoàng Thượng Đế xuống bút,
Mẫu hoàng thượng đế
Xuống bút
Mẫu Hoàng Địa Mẫu trần gian
Nay mà xuống thế thì đời đổi thay
Chúng sanh thế giới ngày nay
Có ai nghĩ tới chuyện gì nay mai
Mãi lo tranh đấu tranh tài
Mãi lo thế sự hơn thua với người
Tạo ra chiến cuộc hãi hùng
So tài vũ khí ai mà hơn ai
Đất trời biển rộng mênh mông
Đại bàng vỗ cánh cắn mà diều hâu
Nước đâu mà chảy vào bờ
Dân sao chịu nổi nước mà năm châu
Châu kia mặt đỏ mặt đen
Mặt vàng mặt trắng thi nhau tranh tài
Con nào mạnh sức mạnh tài
Thì là cắn xé châu nào yếu hơn
Châu nằm chật đất ngổn ngang
Cũng vì ham muốn tranh tài hơn thua
Chuyển luân thay đổi định kỳ
An nam thay đổi quốc kỳ – quốc vương
Âm vang ba tiếng thiên ban
Mẹ đây cho biết âm vang cuối cùng
Sấm đầu báo hiệu bắt đầu
Trần gian thế giới chịu nhiều thiên tai
No chiều rồi lại đói mai
Bệnh đau nhiều thứ đến mà tử vong
Sấm hai là sấm phân bài
Chiến tranh thế giới khắp mà tứ phương
Tạo ra những cuộc thảm thương
Chúng sanh hỗn loạn biết phương nào nhờ
Vợ chồng con cái bơ phờ
Bồng con khăn gói biết mà chạy đâu
Dẫu cho sum hợp một nhà
Mất hồn mất vía gia đình tan hoang
Nhà sao không ở đi hoang
Sao đâu không lấy của mà che thân
Đêm nằm ngủ lại phập phòng
Âm thanh động tiếng giật mình run gân
Ngoài đường thú dữ trời ơi
Lớp thì cắn xé lớp thì lôi đi
Dòm thấy còn phải mất hồn
Thú sao hung dữ ở đâu tụ về
Hung hăng thì phải dựa kề
Thú đâu có để hung thần yên thân
Phật tiên thần thánh nào yên
Nhìn xem sanh chúng biết ngày trả vay
Dầu cho cứu đặng một phần
Còn bao phần khác khó mà thoát thân
Nghiệp trần quá nặng hơn cân
Tạo ra nghiệp ác thì là có ngay
Tại sao dân quá thẳng tay
Không tin không tưởng nể nang phật trời
Quỹ vương nào biết phật trời
Nó còn chửi mắng dân coi ra gì
Vàng thao lẫn lộn với chì
Lửa trời thêu đốt biết thì vàng thao
Để rồi có sự mòn hao
Trần gian thế giới mòn hao vần vần
Thiên tai thay đổi đôi lần
Nay thì chỗ nọ mốt thì chỗ kia
Đất sao lại bị cắt chia
Hồ sao lại hóa biến thành sông sâu
Nhìn dân sao quá thảm sầu
Một cơn gió lốc mất đi thị thành
Thị thành nhà cửa ruộng vườn
Sao mà lại biến trở thành con sông
Núi non cao ngất trời thiên
Điều hiu vắng bóng ai mà viếng thăm
Giờ sao lại giống chợ thành
Xây nhà xây cửa lâu đài vi la
Xưa kia lẳng lặng như tờ
Bây giờ la hét vui chơi nhộn nhàng
Sơn thần cai quản núi non
Đi đâu lấn lướt chiếm đi phần mình
Bấy lâu ta ở một mình
Bây giờ sao lại cất nhà trên đây
Sao không xuống thế thành đi
Dành chi non thẩm của ta vậy nè
Ta đây không nể kiên dè
Bao nhiêu phố thị ta nhường hết trơn
Xưa kia ra ở trống trơn
Núi rừng là chỗ sơn thần quản cai
Núi kia còn phải đổi thay
Người sao không đổi mới là lạ cho
Đến khi núi lở đá mòn
Đất thì sạt lở sông thì nở ra
Sơn bằng thủy kiệt hải hà
Năm châu liệt quốc cũng đành bó tay
Thế gian thế giới đổi thay
Phật đây nói trước dân không nghe lời
Màng ba là của phật trời
Thiên la địa võng phật trời tóm thâu
Bàn môn tả đạo đâu đâu
Phép thuật tà đạo cũng không thua gì
Phép đâu mà quá dị kỳ
Biến ra những gì toàn thứ hại dân
Dân thì gặp cảnh hương lân
Chui vào như thể khác nào siêu thân
Bàn môn tài phép nào tường
Nó dùng phép thuật biến ra lửa trời
Lửa bay khắp hết mọi nơi
Bay đâu cháy đó toàn là hại dân
Quán âm bồ tát hải hà
Tịnh bình dương liễu rưới mà trần gian
Ma vương quỷ dữ đa đoan
Bàn môn biến hóa hại mà chúng sanh
Ăn tươi nuốt sống chẳng chừa
Nghinh ngang bạo ngược chẳng chừa một ai
Nó còn biến thú rừng hoang
Tha hồ xuống thế mà tha dương trần
Mặc cho sanh chúng rần rần
Tha hồ cắn xé chẳng màng sợ ai
Thánh thần đành phải ra tay
Đặng mà cứu kịp những người hiền lương
Thương dân phật phải xuống trần
Tóm thâu tà thuật của mà bàn môn
Dầu cho phật cứu mười phương
Nghiệp trần quá nặng phật thì bó tay
Yên thân được đặng bữa nay
Mai thì chuyện khác đố ai đề phòng
Chúng sanh phải có phập phòng
Khắp trong thế giới trổ tài binh đạo
Nước nào cũng phải mòn hao
Thây chết như bèo máu chảy thành sông
Để cho dân chúng chổng mông
Cũng vì bá tánh không nghe phật trời
Sấm ba đã đến lúc rồi
Là ngày mở hội thi tài đăng khoa
Long hoa thi hội tài ba
Đăng xem hiền đức của ngày hạ ngươn
Cửu huyền thất tổ chín chiều
Hãy mau tụ hội thi tài tâm kinh
Long hoa mở hội mây rồng
Phật tiên thần thánh xuống mà chấm thi
Căn nào biết chữ từ bi
Thì căn lại được phật trời ghi danh
Căn nào mê đắm lợi danh
Không tu không sửa thì căn chẳng còn
Căn nào giữ đúng trường tồn
Phật trời tái tạo lập đời thượng ngươn
Thượng ngươn trở lại cổ xưa
Minh vương tái thế trị vì chúng sanh
Trần gian sống cảnh an nhàn
Không còn chém giết giật mình lợi danh
Là đời của phật của trời
Đặng cho căn được hưởng mà công danh
Mấy ai mà thấy rồng bay
Mấy ai mà thấy phượng hoàng hát reo
Mừng ngày vạn thánh âu ca
Mừng ngày tiên phật xuống miền trần gian
Căn nào được hưởng trời ban
Thì là được hưởng thanh nhàn thượng ngươn
Mẹ đây để lại cho đời
Căn nào con độ để con truyền lời
Ngọc Hoàng giao sắc cho con
Mẹ đây truyền phép lộ mà thiên cơ
Thiên cơ trời định mai chiều
Thiên binh thiên tướng khắp miền thế gian
Thánh thần cũng phải gian nan
Phật tiên cũng thế có ngồi an đâu
Khắp trong bốn hướng tám phương
Căn thì quá ít quỹ vương thì nhiều
Quỹ vương đâu nể phật trời
Dầu cho con phật cũng mà bắt giam
Nó dùng quyền thế ma vương
Phải tuân theo nó bất kỳ là ai
Con phật thì phải miệt mài
Dầu cho khảo đảo chí tâm tu hành
Nhất thời tâm niệm phật trời
Đến kỳ thiên định coi ai mất còn
Phật truyền các vị long thần
Hộ pháp con phật đặng về tây thiên
Màng ba màng chót trời thiên
Bao nhiêu hồn xác xử tiêu một lần
Thế gian phải chịu nhiều lần
Gây bao ác nghiệt bây giờ phải mang
Sau này đừng có thở than
Ta đây nói trước sao không y lời
Ngàn năm biến đổi một lần
Thiên ban trời định xây dần về nam.
Nước nam từ trước đến giờ
Chưa có vị nào xuống thế độ dân
Ngọc Hoàng ban sắc thiên lân
Cùng hàng phật tổ các hàng thiên vương
Mẹ truyền khắp hết mười phương
Các vị thánh thần đi khắp mọi nơi
Căn kia thì quá xa vời
Làm sao tới được đặng mà độ đây
Phật thì đang ở phương tây
Con thì sao biết đặng mà chuyển căn
Thánh thần về xác mọi nơi
Dựa kề căn chúng lần lần lộ ra
Đặng mà đến lúc hiệp hòa
Gốc trời gốc phật thì là gặp nhau
Cơ trời thay đổi nay mai
Căn thì cũng vậy con nào có hay
Mẹ truyền khắp hết phật tiên
Hãy mau xuống thế đặng tìm căn linh
Con nay đã giữ chức quyền
Ngọc Hoàng Thượng Đế giao con định phần
Giao quyền con đặng trị an
Mở các xác hội về phần linh căn
Căn kia được thánh được thần
Được phần thiên tướng được phần đại tiên
Được phần các vị thiên vương
Được phần bồ tát cũng đều tuân theo
Sắc truyền thượng giới giao quyền
Con đây chỉ định mà giao sắc truyền
Bây giờ con cứ chịu phiền
Để cho căn đó tường thần triển khai
Mặc cho thần thánh đại tiên
Mặc cho bồ tát thiên vương đợi chờ
Chờ ngày mở hội sắc ban
Chờ ngày tụ hội các vì linh căn
Con đây mới lộ nguyên hình
Là vị tổ phật thế gian đời này
Thân nầy biến dạng đổi thay
Công phu tu luyện phật trời dạy răn
Mẹ đây Địa Thánh Mẫu Hoàng
Như Lai Phật Tổ là thầy của con
Mở ra một đạo phật truyền
Con là phật hội đặng con lưu truyền
Chúng sanh nào đặng có căn
Thì con chấm điểm để chờ ngày sau
Để cho được các vị nào
Giữ thân giữ xác đặng mà tiếp tay
Căn nào mà muốn ra oai
Căn nào mà muốn so tài hơn thua
Căn nào mà muốn tranh đua
Căn nào mà muốn hơn thua chức quyền
Căn nào mà muốn ỷ quyền
Không màng lớn nhỏ tự mình là hơn
Căn nào tự ý khoe tài
Căn nào tự ý lập bàn lập môn
Mẹ đây răn dạy nhớ lời
Căn nào tự ý con thì nín thinh
Căn nào ra vẻ ta đây
Thì con mặc xác bỏ đi chớ thèm.
Căn nào khảo đảo bá gia
Bắt mà sanh chúng nộp tiền dâng cơm
Căn nào bản tánh khoe khoang
Căn nào có tánh gian tham của đời
Căn nào mà lại đem lời
Lời vàng của phật đem mà bán đi
Ỷ mình có phép Vô Vi
Ỷ mình lại được phần trên nhập vào
Để rồi làm chuyện tào lao
Trong tay chẳng có sắc ban Ngọc Hoàng
Ngọc Long con của Ngọc Hoàng
Ngọc Hoàng giao ấn Ngọc Long đời nầy
Lịnh truyền mật lịnh thượng thừa
Lịnh truyền chiếu chỉ Ngọc Long định phần
Mẫu Hoàng Địa Mẫu ta đây
Giao quyền sắc ấn thượng thừa Ngọc Long
Như Lai Phật Tổ tối cao
Giao quyền sắc ấn phật ra đời nầy
Tây phương tổ phật cũng về
Mười phương tổ phật cũng đều tuân theo
Thiên vương thiên tướng chín từng
Đại tiên bồ tát thánh thần cũng tuân
Tam hoàng ba cõi y lời
Đều phải tuân lời mật lịnh của con
Căn nào tự ý là cao
Không chịu phục tùng lãnh sắc trời ban
Căn kia đến lúc về trời
Sắc lịnh Ngọc Hoàng phải rút về mau
Bây giờ con cứ một đàng
Mài kinh phép phật đặng chờ ngày sau
Con còn trọng trách biết bao
Ngọc Hoàng chỉ định con đây y lời
Dầu cho có mấy gian lao
Tâm con vẫn giữ chớ đừng lãng quên
Tâm phật thì phải nhu mì
Tâm phật thì chẳng nghĩ gì xa xôi
Mặc cho căn có tranh ngôi
Hơn thua chức vị ngày sau biết liền
Tâm phật tánh phật như là
Phật thì bất động chẳng màng việc chi
Phật thì lấy chữ từ bi
Phật thì khiêm tốn ăn thua chuyện gì
Phật thì không có phân bì
Phật thì không có khen chê mọi điều
Phật thì không có đấu tranh
Phật vẫn im lìm ra bút giảng kinh
Phật thì ẩn nhẫn cơ trời
Phật về cho phật mới là lạ cho
Phật không xuống thế nhỏ to
Phật đây chỉ muốn lo cho thế trần
Phật đây muốn độ dương trần
Phật đây cho biết thế nào thiên tai
Phật đây đem chuyện nay mai
Thế gian nào biết tận đời
Ai lo tranh đấu hơn thua mọi điều
Tham quyền tham lợi tham danh
Mấy ai mà nghĩ tham từ nam mô
Nam cầu thân được vẹn toàn.
Mô nguyện thân nầy được vãng sanh
Nam cầu phước báo vô căn
Mô nguyện linh căn xuống khắp thế trần.
Nam mô là chữ vọng cầu
Dạy cho sanh chúng bước vào đường tu
Nam mô đổi lấy hư vô
Nam mô đổi lấy hơn thua của đời
Nam mô đổi lấy nhiều lời
Nam mô đổi lấy chuyện đời tham danh
Nam mô đổi lấy tranh giành
Sân si tham vọng đổi mà nam mô
Được rồi hai chữ nam mô
Thì ta đã được kế bên Di Đà
Di Đà đức phật tây phương
Chúng sanh muốn biết niệm a di đà
Đi tìm sanh chúng lạc đàng
Đà thì đã nhận chúng sanh quy đầu
Cuối đầu đảnh lễ Di Đà
Thì là đã biết đường về tây phương
Tây phương trực chỉ đợi chờ
Đợi chờ sanh chúng cúi đầu quy y
Phật thì mong đợi mười phương
Chúng sanh mong đợi tình thương phật trời
Phật trời rộng khắp bao la
Chúng sanh cứ mãi kêu la phật trời
Mẹ dạy hai chữ phật trời
Con thì hiểu đặng dạy thì chúng sanh
Phật là hỷ xả từ bi
Trời thì thâm thẩm bao la tận cùng
Phật thì phật ý phật lòng
Trời thì mở rộng bao la các phần
Phật thì phật pháp vô biên
Trời thì mở rộng đem căn trở về
Phật thương sanh chúng tận cùng
Trời thì vô tận ai mà thấy đâu
Ấy mà huyền diệu thâm thâm
Dầu cho việc nhỏ khó qua lưới trời
Không gian vô tận bầu trời
Trần gian thế giới nằm trong tay trời
Bây giờ mẹ dạy hết rồi
Mọi chuyện cõi trời mẹ dạy cho con
Cách đi cách đứng cách ngồi
Nói năng cho đúng luật trời đưa ra
Ngọc Hoàng Mẫu Hoàng Mẹ Cha
Con tâu cho đúng Phụ Vương Mẫu Hoàng
Như Lai Phật Tổ thầy con
Sư phụ là đúng luật trời đưa ra
Con là đệ tử Như Lai
Các vị tổ phật học chung một thầy
Con đều phải gọi sư huynh
Đó là đúng đạo luật trên thiên đình
Con đừng có sợ phạm lời
Lịnh truyền chiếu chỉ thì con cứ hành
Lịnh truyền khắp hết phật rằng
Các vị tổ phật dưới con một tầng
Thì là phải gọi bằng huynh
Con thì phải gọi xứng ngôi xứng vì
Phật đệ các vị sau này
Đó là sắc luật Ngọc Hoàng truyền ra
Bây giờ con đã là huynh
Thì con phải gọi cho mà xứng danh
Thiên vương thiên tướng là ngài
Thì con cứ việc xưng theo luật trời
Cái ta đúng nghĩa phật trời
Ta đây là phật xin ngài tuân theo
Đại tiên bồ tát thánh thần
Mượn xác hồng trần thì phải nghe theo
Con xưng con gọi đúng y
Các ngài các vị ta là phật đây
Các vị xuống thế từ đây
Chớ đừng xưng tánh xưng danh làm gì
Các vị lãnh lịnh xuống trần
Cứu nhân độ thế cứ mà làm thinh
Phật trời uyển chuyển căn phần
Ngày sau hội tụ các phần linh căn
Dầu cho ở tận xa xăm
Bắc nam cũng phải quy về một nơi
An nam là nước phật trời
Ngàn năm biến đổi định phân một lần
An nam trời đã định rồi
Phật về quy tụ tại miền hậu giang
Đi chi khắp chốn ta bà
Làm chi những chuyện thế gian tức cười
Sao không tìm kiếm cho ra
Ai là giáo chủ của đời hạ ngươn
Sao không tìm kiếm cho hơn
Phật đang tại thế ai mà biết không
Chờ đừng có chạy lòng vòng
Chạy sao cho khỏi vô vòng thiên la
Vô rồi đừng có kêu la
Đừng la đừng khóc tại ta lạc đường
Bởi vì ham muốn ngọt đường
Nên đành phải chịu lọt vào hố sâu
Cũng là ham muốn giăng câu
Cũng vì ham muốn bá gia phục tùng
Cũng vì xưng tánh xưng hùm
Ngày sau phải chịu thú hùm phân thây
Muốn làm một bậc thánh hay
Sao không hỏi phật được mà hay không
Sao không xin sắc phật truyền
Công phu tu luyện đặng mà độ dân
Mẹ đây lộ rõ cơ trời
Chỉ có phật trời mới cứu được dân
Màng ba màng cuối vậy mà
Phật tiên thần thánh xuống trần ra tay
Có ai biết đặng ngày mai
Ngày mai trời tối thì mình là ai.
Thử xem đến việc so tài
Thì là mới biết phép tài của ta
Phép ta sử dụng màng ba
Bây giờ ẩn nhẫn đang mà công phu
Phật ta đang đợi lịnh trời
Tới màng tới lớp phật ta trổ tài
Mặc cho ai nấy khôi hài
Phận ta- ta biết chớ nài quan tâm.
Phép phật diệu diệu thâm thâm
Sao căn không biết đặng mà công phu
Sao ham việc thế tranh giành
Muốn làm ông lớn mà không biết gì
Muốn làm bồ tát vậy thì
Muốn làm bà thánh đặng mà ra oai
Ở đâu mà có mão y
Tự may tự mặc tự mình xưng lên
Xưng mình là vị thánh nhân
Được lịnh xuống thế đặng mà độ dân
Độ dân không thấy việc chi
Toàn là bày vẽ cho dân ra tiền
Nói ra thì lắm buồn phiền
Hỏi ra thì chẳng có gì trong tay
Căn kia xuống thế giữ thân
Đâu phải xuống trần lên mặt ta đây
Phật đâu có dạy lên mày
Ông lên bà xuống nói lời giảng kinh
Giảng kinh của phật của trời
Chỉ có phật trời mới xuống giảng kinh
Có lịnh mới xuống được phần
Được phần giữ xác chớ làm điều chi
Căn kia rán giữ lời ghi
Nhớ lời phật dạy chớ đừng ham danh
Muốn làm một bậc danh thơm
Thì là phải có sắc truyền phật ban
Rán công tu luyện thì an
Kiên trì phép phật mới là thành danh
Chớ đừng tranh đấu hơn thua
Ngày sau phải chịu thây thi thúi sình
Mặc tình thế sự linh đình
Phận ta ta giữ việc ta ta làm
Bây giờ đến việc phải làm
Mẹ giao trách nhiệm con mà rán ghi
Lời vàng đá ngọc tri tri
Tri tầm lá ngọc mới là tri tâm
Việc làm của phật như y
Trong tâm chỉ nghĩ đem căn về trời
Lời vàng để lại cho đời
Con thì vẫn bước mẹ thì dìu con
Mẹ đây ở mãi bên con
Mẹ đây ở mãi cuối đời hạ ngươn
Mẹ đây dìu dắt con khờ
Mẹ đây dìu dắt trẻ thơ về trời
Mẹ đây đảm trách việc đời
Độ cho con mãi đến đời thượng ngươn
Thiên cơ con rõ nguồn cơn
Thì con hiểu đặng con đang làm gì
Giảng cơ mẹ quản phần này
Nguyện cho con được gặp nhiều căn duyên
Nguyện cho con được bình yên
Nguyện cho con được kế gần mẹ cha
Nguyện con trở lại phật trời
Hoa sen ngũ sắc hương thơm đợi chờ
Mẫu Hoàng Là Mẹ Của Con
Ngọc Hoàng Thượng Đế Phụ Vương Đợi Chờ
Giáng Bút
Mẫu Hoàng Thượng Đế đã xuống trần gian và biết tất cả các phần linh căn về phần xác lại để cho các phần đó tâm tự ý phát khẩu ra những lời nói ngạo mạn, xem thường không phục tùng, không kiên nể. Nên Mẫu Hoàng Thượng Đế truyền giao lịnh tiễn kim bài cho Ngọc Long được quyền định phân tất cả mọi chuyện và lời giáng bút Mẫu Hoàng Thượng Đế như sau:
Mẫu Hoàng Thượng Đế
Giáng bút
Ta đây Mẫu Hoàng Thượng Đế
Xuống bút trần lộ mật lịnh thiên cơ
Kim bài lịnh tiễn của ta
Nay ta giao hết cho con được quyền
Lịnh truyền ta đã phán ra
Mười phương tổ phật cũng đồng y theo
Thiên vương thiên tướng cũng đều
Chư tiên bồ tát vui mừng đều khen
Nói rằng nay đã có rồi
Phật đang tại thế cứu dân hết đời
Thương thay thời thế ngày nay
Kim thân tổ phật hạ sanh dưới trần
Phật ta độ bệnh cứu dân lâm nàn
Phật ta thấu đáo mọi đàng
Soi căn tiền kiếp của trần gây ra
Chúng sanh gây tội nghiệp trần
Nay đã phải trả chớ mà thở than
Soi căn soi kiếp chúng sanh
Đặng cho dân biết sửa tâm tu hành
Căn duyên được gặp phật ta
Căn duyên đã đến phật ta độ liền
Linh căn đã xuống khắp miền
Về mà mượn xác giữ phần ngày sau
Xưa kia phật mượn xác thanh
Bây giờ mượn xác phật về đạo căn
Màng ba màng chót lọc lừa
Cõi trời vô thượng phật tiên xuống trần
Thiên binh thiên tướng rần rần
Quán âm bồ tát các hàng thánh tiên
Y theo chiếu chỉ Ngọc Hoàng
Tuân theo chiếu chỉ Ngọc Long thừa hành
Ngọc Long được phép chuyển căn
Ngọc Long được phép định căn chức quyền
Ngọc Long cho phép nắm quyền
Ngọc Long được phép rút quyền căn sai
Uy quyền đã nắm trong tay
Cứu nhân độ thế chớ đâu lên mày
Kiêu căn ngạo mạn khinh tài
Coi thường huynh đệ ỷ tài căn trên
Mẹ nhìn thấu đáo hết trơn
Ham làm ông lớn chúng sanh tôn thờ.
Nói ra một tiếng ơ hờ
Lịnh trên không có u –ơ mỗi ngày
Sao không thỉnh thử vào thân
Dạy mà đạo pháp thử coi thế nào
Phật trời đón trước thế trần
Nên ta giao hết toàn quyền Ngọc Long
Con ta định phước định căn
Lục thông đã mỡ nhãn quang vô thường
Nhãn nhìn thấu cả tâm cang
Nhãn nhìn thấu đáo hậu lai nhãn tiền
Nhãn nhìn thấu đáo kim tiền
Hậu lai tiền kiếp nghiệp mình tạo ra
Ấy mà nhãn của phật ta
Phật ta đắt quả như lai đời nầy
Phật ta mới biết chuyện này
Phật ta được lịnh Ngọc Hoàng ban cho
Phật ta được lịnh Như Lai
Chuyển khai phật đạo hoằng khai đạo truyền
Như Lai Phật Tổ thầy con
Cho con được phép thần thông độ đời
Bây giờ phật đã ra đời
Chúng sanh biết đến đó là căn duyên
Mẹ truyền sắc lịnh thiêng liêng
Con thì giữ lấy mà y mà hành
Lịnh truyền chiếu chỉ kim bài
Cùng là sắc ấn mẹ giao toàn quyền
Con thì giữ đứng lịnh truyền
Có quyền sai khiến có quyền định phân
Mẫu Hoàng Thượng Đế là ta
Ngọc Long thái tử mẹ cha đang chờ
Chờ con cho hết nhiệm kỳ
Cõi trời vô tận con thì có tên
Thiên vương thiên tử kề bên
Hai hàng phật tổ ngồi đang đợi chờ
Hai hàng bồ tát phật đàng
Các hàng thiên tướng các hàng đại tiên
Bầu trời hoa nở hương thơm
Chim trời ca hát mừng con trở về
Mẫu Hoàng Thượng Đế
Giáng bút
Ngài xuống bút tiếp bài kệ – khuyên đời mà Mẫu Hoàng Thượng Đế khuyên chúng sanh hãy mau tĩnh ngộ.
Mẫu Hoàng Thượng Đế
Xuống bút
Khuyên Đời
Ta đây Mẫu Hoàng Thượng Đế
Xuống bút thần lộ rõ thiên cơ
Cho phép rõ phật mà tại thế
Độ chúng sanh mãi đến tận cùng
Dẫu cho đời còn chẳng là bao
Nhưng vẫn cứ làm tròn bổn phận
Với chức quyền trong tay đã có
Có mấy ai giữ được hai quyền
Tay nắm lịnh tay thì dùng phép
Phật chuyển hóa cơ trời cho phép
Chuyển linh căn xuống khắp thế trần
Vì đời nay chỉ có một phần
Muôn vạn ức sanh linh trần thế
Tiếc thương thay vì đời quá trễ
Xuống dương trần cứu độ chúng sanh
Nên ta đây lãnh lịnh hai phần
Soi tiền kiếp căn duyên phần số
Phần linh căn mỗi vị khác nhau
Đặng biết rõ phân công làm việc
Chớ có nói phàm phu tục tử
Căn nhiều đời nhiều kiếp hậu lại
Nay có phật về trong thân xác
Nay đã đến thời kỳ mạt pháp
Đâu ngày xưa học đạo tu hành
Tu cho đến tóc kia phải bạc
Tu nhiều đời nhiều kiếp chưa thành
Đó là những ngày không tận diệt
Thì làm sao có phật xuống trần
Càn khôn vũ trụ nay biến đổi
Đổi sanh linh luôn cả muôn loài
Đổi thời thể đổi luôn vũ trụ
Đặng lập đời trở lại thượng ngươn
Đến ngày đó thời kỳ thượng cổ
Nên phật mới ra tay cứu độ
Phật mong muốn chúng sanh tỉnh ngộ
Bến bờ kia có sẵn đợi chờ
Chớ đừng để uổng thân uổng kiếp
Kiếp làm người khó lắm dân ơi
Nay ta được là người phàm tử
Sao không quay thức tỉnh hồi đầu
Hay đợi đến đương đầu phải chịu
Cảnh thiên la lưới bủa khắp trời
Dầu cho trốn mãi tận phương trời
Rừng sâu vực thẩm ai nào biết
Cũng té lăn thất tỉnh như thường
Chớ có khinh coi rẻ xem thường
Lời ta nói sau này sẽ rõ
Phật ta đây nay đà mở ngỏ
Cho chúng sanh thấy rõ quy đầu
Việc trần thế chớ ham mê đắm
Việc tục trần chớ có đắm say
Đừng để nó khiến ta bít lối
Tìm kiếm đường chẳng thấy lối vào
Bởi ta mê màu sắc tửu lầu
Đâu còn biết ai đâu là phật
Tinh khí thần ta không hội tụ
Thì lấy đâu tâm sáng nhìn người
Câu niệm phật lấy gì mà có
Bởi tâm ta nghĩ chuyện hại đời
Lấy gì có một câu niệm phật
Nói chuyện đời ta đây quá rõ
Chuyện mưu mô ta chẳng thua gì
Chuyện lường gạt ta đây quá bén
Chuyện tham lam có sẵn trong lòng.
Tâm ma trực chỉ đợi chờ sẵn.
Bởi ý ta nó hiểu từ đầu
Nên sai khiến thân ta rất dễ
Bởi thân ta trong tâm không phật
Ma dẫn đường quỹ dắt vào cung
Làm tôi tớ nó đây sai khiến
Quên hẳn đi lối củ đường về
Nên ta đây phải đành xuống thế
Dùng phép màu mở ngõ đại quang
Đem ánh sáng mở cho nhân loại
Đem phép màu chuyển hóa chúng sanh
Khai mở lập đạo truyền phật đạo
Mấy ngàn năm mới có một lần
Đời mạt pháp dần dần thay đổi
Đặng ra tay cứu kịp cho đời
Đừng nghĩ ta giữa cảnh chợ đời
Nhìn tướng mạo khinh thường khi dễ
Thân xác ta tuy là quá trẻ
Kim thân ta phật ẩn trong người
Chờ cơ trời phật ta biến đổi
Khác với nay chớ có xem thường
Lời ta dạy dân mau tỉnh ngộ
Chớ có để mất xác tiêu hồn
Uổng cho kiếp số căn đã có
Để rồi ta phải đọa đường cùng
Không còn lối ta đây lúng túng
Biết tìm ai đặng phải cúi đầu
Chừng tỉnh ngộ phật đà đã mất
Phật ra đi để lại cho đời
Kinh với giảng phật truyền còn đó
Mãi lưu danh đến tận muôn đời
Lời thức tỉnh ta đây dừng bút
Ta Mẫu Hoàng tạm gác nơi đây
Con cứ vẫn độ dân tận diệt
Mẫu Hoàng Thượng Đế
Giáng bút
Bài kệ – khuyên đời
Vì trần gian và chúng sanh nên ngài Đại Ngọc Thượng Đế. Cai quản chín từng trời cõi thượng giới vô thượng, một cõi thượng giới mà hơn chín tỷ năm chưa về cho một phần xác nào. Nay vì đời mạt pháp nên ngài phải xuống thế và về phần kim thân Ngọc Long và cũng tiết lộ ra những điều thiên cơ. Đây là lời của ngài Đại Ngọc Thượng Đế.
Đại Ngọc – Thượng Đế
Giáng bút
Cha đây Đại Ngọc Thượng Đế
Cai quản chín từng thượng giới thứ ba
Lịnh truyền cha phải đưa ra
Truyền cho con biết cách mà xưng hô
Con là thái tử đông cung
Được Cha Thiên Đế phong con thừa hành
Cha đây cũng phải tuân theo
Dạy con cách thức xử phân luật trời.
Chín từng thượng giới cõi trời.
Làm sao biết hết đặng mà xưng hô
Thiên vương chín cõi bậc trên
Con thì cứ gọi là cha đỡ đầu.
Các vị thiên tướng chín từng
Các vị thánh mẫu nương nương của trời.
Con thì không được xưng con
Gặp thì đảnh lễ xin chào nương nương
Các ngài thiên tướng thiên vương
Con thì cứ việc xưng ngài đông cung
Dạy con hiểu biết luật trời
Không mà phân biệt trẻ hay là già
Cõi trời rất trọng đạo căn
Cõi trời rất trọng tước quyền được phong
Dầu cho có mấy triệu năm
Dầu cho thay đổi phần căn của mình
Dầu cho tuổi tác của mình
So ra thua thiệt tuổi trần quá xa
Tuổi đời chẳng có quan tâm
Quan tâm chức vị phật trời phong cho
Được phong chức tước như con
Chẳng qua là gốc con là hoa sen
Hoa sen gốc của phật trời
Ai mà dám sánh cho bằng hoa sen
Có ai mà được như con
Vừa là thái tử cũng vừa phật thiên
Một căn nắm lấy hai quyền
Khắp trong thế giới chẳng mà có ai
Cả luôn các vị cõi trời
Làm sao được chức như con thế này
Cõi trời thái tử đông cung
Trần gian thì có phật đà độ dân
Bây giờ con ở dưới trần
Đang làm nhiệm vụ Ngọc Hoàng giao cho
Khắp trong tứ hướng mười phương
Khắp trong thế giới không ai có quyền
Có ai mà dám xưng danh
Con của Ngọc Hoàng thái tử đông cung
Lại còn dám gọi đệ huynh
Ngang hàng với phật độ dân đời nầy
Căn nào tự ý xưng đi
Xưng đi cho biết thể thi của mình
Căn nào tự ý tự mình
Bất tuân chiếu chỉ tự mình xưng hô
Xưng đời thì dễ bỏ qua
Chớ xưng phật trời thì khó dung tha
Từ xưa đến lúc bây giờ
Trải qua muôn ức muôn ngàn vạn năm
Chúng sanh nào có mà nghe
Ngọc Hoàng xuống thế mới là lạ cho
Sao dân không biết lần dò
Muốn tin có phật thử xem một lần
Phật về phật nói nhiều lần
Ai mà tự ý xưng hô chết liền
Chớ mà tự ý xưng đi
Ngọc Hoàng Thượng Đế về mà xác ta
Xưng rồi không dám đề ra
Một câu của phật cũng không biết gì
Chết thì tức khắc liền thì
Chết thì mình mẩy xưng vù nhức đau
Miệng mồm há họng máu trào
Nhức đau đau nhức đêm ngày không nguôi
Ăn năn sám hối từ đầu
Thì đâu có chuyện âu sầu hằng đêm
Sao dám muốn được danh cao
Làm cao tự ý được gì cho thân
Để rồi rã xác tiêu hồn
Ăn năn đã muộn không còn kịp đâu
Muốn xem muốn biết phật ta
Thì ta cho biết phật ta thế nào
Phật ta ở tại thế trần
Lãnh lịnh Ngọc Hoàng chuyển kiếp trần gian
Muốn biết xem có phải không
Thì là phải có những điều sau đây
Thứ nhất con của Ngọc Hoàng
Thứ nhì thái tử đông cung cõi trời
Thứ ba đệ tử Như Lai
Thứ tư là Phật cõi trời hiện nay
Thứ năm có Sắc trong tay
Thứ sáu Mật Lịnh như lai thượng thừa
Thứ bảy có Ấn Phật truyền
Thứ tám Xác Hội mười phương phật về
Thứ chín các vị Thiên Vương
Thứ mười có Ấn Thiên vương giao quyền
Mười một Ấn của Mười Phương
Mười hai được lịnh ra mà Giảng Kinh
Mười ba có Phép Phật Trời
Mười bốn có Chữ Pháp Danh cõi trời
Mười lăm được thỉnh được mời
Mười sáu ba cõi tam hoàng tuân theo
Ai mà có những điều này
Mới là đúng phật đúng con Ngọc Hoàng
Không xưng không tự là cao
Bình dân giản dị ai mà biết đâu
Đêm ngày cứ vẫn miệt mài
Công phu tu luyện đặng chờ ngày sau
Mặc cho ai nấy trèo cao
Mặc cho ai nấy tự mà xưng đi
Để sau đến việc sầu bi
Thì là mới biết phật ta thế nào
Phật ta để lại biết bao
Bao nhiêu sắc ấn bao nhiêu phép truyền
Phật ta để lại lời truyền
Bao nhiêu kinh giảng phật ta để đời
Xem đi cho biết thế nào
Thử xem có đúng phật trời hay không
Muôn thuở ngàn năm phật đáo trần
Muôn thuở ngàn đời phật đáo lại
Chớ đừng đến lúc chia tay
Giã từ trần thế phật nay về trời
Đôi lời để lại cho đời
Ta đây tạm quản cũng về thượng thiên
Đố ai biết được cõi trời của ta
Ta về phần xác con ta
Cũng là thái tử cõi trời thứ ba
Cũng là đệ nhất đầu tay
Đệ tử phật tổ như tôn cõi trời
Ta đây tạm quản đôi lời
Con thì ở lại làm tròn phận con
Đại Ngọc Thượng Đế là ta
Cai quản chín từng thế giới thứ ba
Đại Ngọc Thượng Đế
Giáng bút
Ngài cũng nhận thế gian đã đến lúc phải nhiều tai biến thiên tai dồn dập đến chúng sanh. Nên ngài Đại Ngọc Thượng Đế truyền giao lịnh tiễn kim bài cho Ngọc Long vì đây là thời kỳ chót và ngài cũng xuống bút một đoạn giảng cho biết về lịnh tiễn kim bài.
Đại Ngọc Thượng Đế
Xuống bút
Ta đây Đại Ngọc Thượng Đế
Cai quản chín từng thượng giới vô biên
Cho con lịnh tiễn kim bài
Đặng con được phép lịnh truyền định phân
Kim bài lịnh tiễn của ta
Chín từng thượng giới cũng đều y theo
Định phân thiên tướng đại tiên
Chiếu theo kim lịnh về mà độ con
Trong tay đã giữ kim bài
Cùng là sắc ấn ai mà sánh đâu
Quyền hành con cứ khiến sai
Được quyền cấp phép chuyển căn về phần
Có quyền chuyển đổi với căn
Căn nào ngạo mạng háo danh tự quyền
Lấy quyền thái tử đông cung
Kim thân sắc phật có quyền đổi thay
Linh căn xuống thế độ dân
Nhìn vào công đức truyền ngay tức thì
Độ cho sắc lịnh kim bài
Truyền cho sắc ấn đặng ra độ đời
Dầu cho sắc ấn kim bài
Huyền vị tối thượng con mà biết không
Căn kia chiếu cố do con
Thì con cứ việc cấp cho kim bài
Lịnh đây đã được định rồi
Phụ Vương đỡ đầu phán chỉ cho con
Vì đời mạt pháp đổi thay
Sau này con thấy linh căn tựu về .
Khắp trong tứ hướng tám phương
Phải nhờ lịnh tiễn đặng mà điều binh
Bây giờ con thấy lặng thinh
Cơ trời chưa đến thì con cứ chờ
Ngày sau sấm nổ thình lình
Cũng là đúng lúc con thì ra tay
Lịnh ta đã phán ra rồi
Con thì cứ việc có quyền định phân.
Đại Ngọc Thượng Đế
Giáng bút
Đây là một vị mà chúng sanh và tất cả trần gian thường lầm lẫn, chính là ta đây là Ngọc Đế cai quản chín từng trời cõi thượng giới mà chúng sanh tưởng cho ta là Ngọc Hoàng Thượng Đế. Chính ta đây là Ngọc Đế cai quản chín từng trời thiên vương và dưới quyền cai quản hết tất cả càn khôn vũ trụ_ chính là ngài Ngọc Hoàng Thượng Đế.
Nay ta về phần xác con ta truyền giao lịnh tiễn kim bài đặng biết cách xử và định phân đây là lời của ta xuống bút.
Ngọc Đế
Xuống bút
Ta đây Ngọc Đế thiên vương
Cũng là bậc nhất chín từng thiên vương
Nay ta về xác con ta
Ngọc Long thái tử ta đang về phần
Cũng là phật tại thế trần
Ngọc Hoàng chiếu cố giao quyền định phân
Nay ta lãnh lịnh Ngọc Hoàng
Giao cho thái tử đông cung kim bài
Ta liền phán chỉ thiên vương
Chín từng thượng giới phải y kim bài
Kim bài lịnh tiễn của ta
Được quyền chỉ định được quyền chuyển khai
Uy quyền con nắm trong tay
Thì con cứ việc coi phần linh căn
Căn nào được phép xuống trần
Cứu nhân độ thế không màng bản thân
Con đâu có biết khắp trần
Đang mà xuống thế dần dần chuyển căn
Rồi đây con phải gặp căn
Các vị cõi trời bậc nhất thiên vương
Tướng trời cùng các đại tiên
Hằng hà sa số con nào biết tên
Bây giờ đã có lịnh kim
Tự xưng cho biết pháp danh của mình
Liền cho biết cõi trời nào
Đặng cho con biết để phần chuyển khai
Nay ta cho biết phần con
Được có bốn bài chỉ định bốn phương
Con không được phép lợi riêng
Căn không chức vụ chớ giao kim bài
Qua năm con sẽ thành tài
Kim thân phật lộ hình dung khác thường
Thần thông phép phật khó lường
Ví như đức phật xuống trần hóa thân
Không còn thân xác ngày xưa
Kim thân thái tử lộ nguyên dung hình
Bây giờ con vẫn giữ nguyên
Đặng mà cứu độ chúng sanh ta bà
Giảng kinh lộ trước vậy mà
Lộ ra cho biết phật mà thế gian
Linh căn còn biết phật trần
Vô căn nào biết phật trần ra sao
Đến khi đời đã mòn hao
Thì là quá muộn phật không bên mình
Ta đây đã lộ cơ trời
Cơ trời quá cận ta đành viết ra
Ta đây còn phải xuống trần
Một mình sao xiết khắp trời bốn phương
Khắp trời tứ hướng mười phương
Con thì biến dạng khắp phương giao quyền
Ở đâu cũng có lịnh truyền
Là con biến hóa tới mà định phân
Mọi điều con đã rõ ra
Kim bài hiện vật hiện tiền trong tay
Thì con được phép biết bay
Thì con biến hóa ai đâu biết mình
Thần thông phép phật trong mình
Cứu nhân độ thế cũng là phép con
Chúng sanh đâu tưởng nào ngờ
Phật đã giả vờ cứu thế độ dân
Căn duyên được phật độ thân
Cũng là do số được phần căn duyên
Bây giờ con vẫn giữ nguyên
Cứ hành như vậy căn duyên chào mình
Thôi con cứ việc tự mình
Lo toan tính trước căn duyên mỗi phần
Nữa phần còn lại không đâu
Tiêu hồn tiêu xác là do luật trời
Đến đây ta tạm dứt lời
Con thì bổn phận lo toan chuyện mình
Ta đây Ngọc Đế thiên vương
Con thì ở lại cho tròn phận con
Ngọc Đế
Giáng bút
Khi thấy Ngọc Long công phu tu luyện ngày đêm ngồi mài kinh phép phật nên ngài Ngọc Đế liền truyền cho phép “tự nhiên tiếp chuyển nghị lực toàn năng” vì là Giáo Chủ Phật Đạo Vô Vi thì phải có phép tự nhiên và đây là những lời Ngọc Đế giáng bút.
Ngọc Đế
Xuống bút
Ta đây Ngọc Đế thiên vương
Lộ cho con biết phần sau con làm
Bây giờ thì khác hơn xưa
Vì con đã có phép mà tự nhiên
Phép nầy nghị lực toàn năng
Ví như con đã lục thông mở rồi
Ngày xưa phật mượn xác trần
Ra kinh ra giảng cũng là tự nhiên
Là phật thì phải thần thông
Không còn phải thỉnh mời về như xưa
Con nay là phật thế gian
Thì con đã được Ngọc Hoàng phán cho
Như Lai Phật Tổ thầy con
Dùng phép nhiệm màu truyền hết cho con
Cho con được bước ra đời
Lộ nguyên chân tướng phật đang sửa mình
Chờ ngày thiên định cung đình
Mở màng mạt pháp phật đây lộ hình
Bước đầu cho chuyển lần lần
Chớ đâu có để xác nầy hoài sau
Xác nầy phật đã từ lâu
Chớ đâu có phải phàm căn dưới trần
Xác nầy chuyển kiếp một lần
Vì đời mạt pháp phật đây xuống trần
Bấy lâu phật đã làm ngơ
Không dám ra đề cũng chẳng thi thơ
Thấy dân sao quá thờ ơ
Chẳng màng phật pháp ham đời tranh đua
Tranh nhau mất độ hơn thua
Tranh nhau cho đến người thì lưa thưa
Dân ơi chớ có cần cưa
Không còn kịp lúc cho mình sửa thân
Xem đi cái cảnh nghiệp trần
Giờ thì chịu đến ngày mòn hao
Mòn hao cho hết tứ phương
Mòn cho thế giới cùng chung cảnh trời
Sao dân lại quá nặng lời
Chống trả phật trời phỉ báng thần tiên
Nói rằng phật chẳng linh thiên
Lại còn mắng chửi thần này thánh kia
Lại còn bẻ nạn chống trời
Coi rẻ phật trời hơn kẻ phàm phu
Thấy người niệm phật công phu
Cho rằng người đó lười công biến làm
Nhìn cho thấu đáo mọi đàng
Mỗi người chí hướng ai nào giống ai
Phận ai thì cứ việc làm
Chớ đừng moi móc khen chê làm gì
Con ta là phật thế trần
Lãnh lịnh Ngọc Hoàng xuống thế ngày nay
Mặc cho sanh chúng chê bai
Con ta cứ nhẫn đợi chờ ngày sau
Đem lời phật pháp khuyên răn
Lộ hết cơ trời mạt pháp về sau
Lời ta như thể chiêm bao
Thấy gì mới sợ bằng thì không tin
Thôi thì ta cũng nín thinh
Mài kinh phép phật công phu mỗi ngày
Xuống bút ra giảng đề thi
Để lại cho đời coi thử xem sao
Đến ngày chung cuộc thế nào
Thì không kịp nữa hết mong hồi đầu
Ta đây bắt nhịp qua cầu
Vậy mà không chịu lần dò bước qua
Thôi thì ta cũng bỏ qua
Mặc cho cầu đó qua không thì tùy
Để sau chớ có phân bì
Đến chuyện vậy thì chỉ có kêu vang
Đừng than đừng trách trời không cứu
Hỡi kẻ ngu si quá đần độn
Quỹ ám vô thường ma dẫn lối
Ánh sáng từ bi phép nhiệm màu
Tâm mê tâm tối tâm nào thấy
Phá giải tâm mê ác khổ tầm
Tầm chi màu sắc trần gian đắm
Lửa đốt thiêu thân lẫn xác hồn
U minh che lắp thân nào thấy
Nghĩ mãi thân ta có vẹn toàn
Đường tắt lối ta thì mở ngỏ
Rõ căn duyên bỏ lối về trời
Tâm u mê lửa trời đã đốt
Tâm lục trần lửa cũng đốt thiêu
Không một bóng ma men dục vọng
Tâm trần thức ta thì đánh đuổi
Thức tỉnh rồi chớ có đắm mê
Đường chánh đạo nay đà mở cửa
Ánh đạo màu ta đã truyền khai
Đem vào pháp vào trong tâm trí
Phật trong tâm ta đây nhất trí
Chớ có mong xa ngã lạc đường
Thì hồn xác về nơi tiên cảnh
Cảnh thế trần ta quá ngán ngao
Sống sao cho kiếp người trọn vẹn
Chớ để thân ta rã xác hồn
Lời ta để lại cho trần
Mong sao sanh chúng tầm đường mà đi
Vài lời con nhớ rán ghi
Lời cha Ngọc Đế vài hàng cho dân
Ngọc Đế
Giáng bút
Tất cả những lời của ngài Ngọc Đế cho tất cả chúng sanh tại trần gian cho biết là ngày mạt pháp quá cận kề. Nên ngài khuyên chúng sanh hãy thức tỉnh mà quay đầu vì trần gian nay đã có phật chuyển kiếp xuống thế và sẽ độ chúng sanh sau này và chính tổ phật tại trần gian đang hóa độ chúng sanh là đệ tử Phật Tổ Như Lai. Nay tiết lộ cho trần gian và tất cả chúng sanh biết đệ tử ta sẽ được một vị phật tổ tối thượng tối cao cõi thượng giới vô thượng. Cả hàng tỷ năm nay chưa bao giờ về cho một chúng sanh nào vì đây là đời mạt pháp nên ngài về phần xác đệ tử ta là phật Như Thiện.
Đây là những lời của ngài Phật Tổ Đại Như Tôn xuống bút cho biết cơ trời và cách thức xưng hô của một vị phật..
Phật Tổ Đại Như Tôn
Giáng bút
Ta đây Phật Tổ Như Tôn
Xuống bút giáo truyền lộ hết thiên cơ
Lộ cho biết rõ cơ trời
Lộ cho trần thế chúng sanh đặng tường
Mọi việc ở tại thế trần
Con thì được phép định phân rõ ràng
Trước là được phép chuyển căn
Sau là đến việc soi căn thế trần
Rồi lần thấy các linh căn
Căn đang ẩn dạng chưa mà lộ ra
Căn kia đã được lộ ra
Thì con cứ việc có quyền soi căn
Chỉ cần căn đó vị nào
Xuống đây được lịnh làm gì hay không
Hay căn chỉ giữ xác trần
Thì ta cho phép được quyền độ dân
Căn mà tự tác tự tung
Không chịu phục tùng tự túc xưng cao
Tay ta đã có sắc truyền
Lịnh truyền chiếu chỉ ta liền phán ra
Căn kia phải xuất ra mau
Mau trở về trời chớ có ở lâu
Chớ đừng phải để ta tâu
Tâu lên Ngọc Hoàng kháng chỉ tuân theo
Ta cho con biết mọi điều
Cõi trời Thiên Thượng tối cao
Cho con được phép có quyền
Bất cứ mọi điều tại thế trần gian
Phật trời thấu đáo căn linh
Mới cho sắc lịnh mình con cầm quyền
Dầu cho căn ở phương trời
Dầu cho căn ở khắp mà tứ phương
Cũng đều dưới lịnh của con
Không cần biết đến căn như thế nào
Trong tay con có sắc thiên
Trong tay con có ấn thiên của trời
Căn kia có cái gì không
Cho ta biết thử cái gì trong tay
Muốn biết ta sẽ phơi bày
Thử coi có đúng phật mà hay không
Thứ nhất Sắc Ấn Ngọc Hoàng
Thứ nhì con phải là con Ngọc Hoàng
Thứ ba Chiếu Chỉ Ngọc Hoàng
Thứ tư đệ tử Phật Tổ Như Lai
Thứ năm Ấn Phật Truyền Giao
Thứ sáu là Phật tại mà trời gian
Thứ bảy Tổ Phật được về
Thứ tám Ấn Phật giao con toàn quyền
Thứ chín Thiên Tướng thiên vương
Thứ mười cũng phải về giao Sắc Truyền
Mười một coi hết Tam Hoàng
Mười hai được lịnh về mà Xuống Kinh
Mười ba được Sắc Chữ Thiên
Căn nào được vậy mới là hơn con
Còn không thì phải lắng nghe
Phật ta đọc lịnh phải mà tuân theo
Căn nào được lịnh như con
Phật mà huynh đệ thử coi thế nào
Di Đà cứu thế trần gian
Con thì được phép gọi là phật huynh
Thích ca giáo chủ ta bà
Cũng là huynh phật con thì đệ thôi
Diều Trị Kim Mẫu Phật Bà
Cũng là sư tỷ con thì thấp hơn
Già Lam Quan Thánh Đế Quân
Thì là phật đệ con là phật huynh
Đương Lai Di Lặc Hạ Sanh
Cũng là phật đệ con thì phật huynh
Cõi trời tối thượng tối cao
Là huynh tổ phật con thì đệ thôi
Thử xem ai dám xưng coi
Phật mà huynh đệ thì là biết ngay
Thứ nhất mất điển liền tay
Thứ nhì học máu chết ngay chỗ liền
Thứ ba mình mẫy xưng phù
Thứ tư nhức nhói đau mà chết luôn
Ai mà xưng thử ta coi
Mới là đúng bậc anh hùng xưng hộ
Bây giờ ta dạy cho con
Chỉ có một điều biết rõ nguồn cơn
Con nghe bất cứ căn nào
Mà còn lạy phật xưng là con đây
Tức thì căn đó dưới quyền
Không cần biết đến xưng hô làm gì
Không cần biết đến căn gì
Về mà lễ phật tức thì thấp hơn
Không cần phân rõ nguồn cơn
Thì con cũng biết thấp hơn con nhiều
Bây giờ con cứ giữ yên
Làm tròn bổn phận phật trời dạy răn
Ra kinh ra giảng để đời
Ra chữ sắc phật cho mà đặng thông
Công phu luyện phép Mẫu Hoàng
Là phép tối thượng cho con được quyền
Qua năm con sẽ hiện tiền
Bắt đầu ra thế soi căn thế trần
Chúng sanh nào được căn duyên
Con mà nhìn mặt nói liền ra căn
Nói luôn tiền kiếp hậu lai
Nói luôn quá khứ cho dân được nhờ
Vì đời tận thế đến nơi
Con thì được lịnh độ dân cuối đời
Có vậy dân mới nghe lời
Căn kia cũng vậy biết là phật ta
Phật ta được lịnh vậy mà
Thử xem đến đó ai cầm quyền đây
Sách kinh để lại từ đây
Phật ta tại thế trần gian đời nầy
Phật làm cho hết nhiệm kỳ
Trả lại cho đời với xác nào hay
Đến khi sanh chúng mà hay
Phật đã đi rồi hối tiếc ngàn năm
Phật mà tại thế trần gian
Len lỏi một mình chẳng có người quen
Ai ai dòm thấy xem thường
Cũng đều khi dễ phật ta quá nghèo
Cơm thì hai bữa mỗi ngày
Cho gì ăn nấy chớ đòi cao sang
Cơm chan nước lã cũng đành
Miễn là no được qua phần buổi trưa
Phật ta nhiều lúc buồn lơi
Tay chân bủn rủn mệt vì thiếu ăn
Có khi phật tưởng phật đi
Nhưng mà nghĩ lại phật đi sao đành
Dầu cho mệt lã trong thân
Phật ta vẫn giữ kiên trinh miệt mài
Phật ta hay bệnh mỗi ngày
Phật ta vẫn cố lên mà công phu
Phật ta cố gắng công phu
Ra kinh ra kệ ra đề thi thơ
Ra cho hết sách hết vần
Thì là phật đã làm xong nhiệm kỳ
Cõi trời thượng giới vô biên
Thiên Thượng Thiên Đế hằng mong con về
Ta đây Phật Tổ dựa kề
Trần gian có biết ta là ai không
Như Lai Phật Tổ Như Tôn
Cũng là sư phụ của con đời đời
Cõi trời thế giới thứ ba
Chúng sanh nào biết từ xưa đến giờ
Có ai mà học chữ ngờ
Trần gian lại có phật mà chuyển căn
Xác thân cũng phật lạ đời
Căn mà cũng phật kiếm thì đâu ra
Đến khi phật đã đi xa
Muôn thuở ngàn đời chẳng có phật đâu
Ngàn năm vĩnh viễn phật đi
Hậu lai tại thế muôn đời gặp ta
Muôn thuở ngàn năm đà có phật
Muôn thuở ngàn đời phật tại trần
Thiên thiên vạn kỷ phật đáo lai
Thiên vạn sầu đau phật độ trần
Nhứt thiên nhứt vạn đà có phật
Nhứt cửu trùng lai phật đáo lai
Lai đáo thế trần thiên thiên định
Thiên tử tử thiên nhất nhật truyền
Ra đề ta để vài câu
Xem coi mà hiểu thì là biết ngay
Khắp trong thế giới ngày nay
Đều trọng kim tiền hơn trọng lễ văn
Nên ta phải lộ giảng kinh
Lộ ra cho rõ đặng mà dễ thông
Căn duyên do số mỗi người
Được mà gặp phật ấy là có căn
Phật ta đang đứng giữa trời
Phật ta mở rộng tấm lòng từ bi
Muốn cho sanh chúng quy y
Phật ta xuống bút giảng kinh độ đời
Phật ta lộ hết cơ trời
Phật ta cho biết thiên tai thế nào
Người tu xem đặng hiểu sâu
Không tu xem đặng cho là qua loa
Nói rằng lường gạt người ta
Làm gì có chuyện trần gian tận đời
Tin không ta chẳng có cần
Đến ngày tận diệt thì là biết ngay
Bây giờ ta phải chia tay
Để lại đôi hàng cho chúng ngày nay
Ta đây Phật Tổ Như Tôn
Về mà xác phật cũng là đệ ta
Nguyện con được lộ chân dung
Vừa là tại thế cũng vừa tại thiên
Nguyện cho sanh chúng bình yên
Nguyện cho gặp phật độ dân cuối đời
Phật Tổ Đại Như Tôn
Tối Thượng Tối Cao Cõi Thượng Giới Vô Thượng
Giáng bút